Chương 7: Chuyện nhảy lớp của anh

Edit: Chiêu

Cú ngã này thật sự rất thảm thiết, Kỷ Phong ra ngoài bận việc, quay về nhà chợt nghe thấy trong phòng em gái có tiếng động lớn, anh gõ cửa cũng không có phản ứng, vì thế mở cửa vào luôn, thấy em gái đang còn lờ đờ nằm dưới sàn.

Không sao là được, Kỷ Phong quay đi, bỏ lại một câu, “Em không cần tham gia tiết tự học buổi tối nữa.”

Kỷ Vân phấn khích bật dậy, đầu đυ.ng phải giá sách, cô đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng, cáu thật đấy, chỉ có thể mắng mình là cái đồ ngu ngốc, phá hoại tâm tình…

Không tham gia tiết tự học tối không có nghĩa là khỏi học, sau bữa ăn, Kỷ Phong tịch thu điện thoại của em gái, bắt cô ngồi học ở thư phòng, trong đó có sách giáo khoa và bài thi thời cao trung của Kỷ Phong, lấy làm tài liệu phụ đạo.

Kỷ Vân gọi anh, “Thế này thì có khác gì tham gia tiết tự học tối của trường đâu, cũng phải học cả, em không học!”

Đây là lần đầu tiên em gái cáu kỉnh trước mặt anh, Kỷ Phong quay lại nhìn cô từ trên xuống, “Anh hỏi câu nào, em trả lời câu đó, em dự định thi khối nào?”

Kỷ Vân nhanh chóng trả lời, “Văn Toán, Lý Hoá Sinh, Thể Dục, thêm một kỹ năng nữa.”

Kỷ Phong hỏi lại, “Trừ Ngữ Văn ra, môn nào em lấy được điểm tối đa, hoặc chỉ mất khoảng 5 điểm?”

Câu này khiến Kỷ Vân ngây ngẩn, đùa kiểu gì đấy? Điểm tối đa? Chỉ mất 5 điểm?

Thấy cô như thế này, Kỷ Phong biết ngay cô không làm được, anh chỉ vào một góc thư phòng, “Bên đó là bài thi của anh, em tự so điểm của anh năm đó với em đi xem thế nào?”

Xem thì xem, Kỷ Vân ngồi xổm trong góc tìm bài thi hồi lớp 10 của anh trai, xem xong, cô khϊếp sợ vô cùng, trừ Ngữ Văn, Thể Dục và kỹ năng ra, tất cả bài thi còn lại đều đạt điểm tối đa…

Có một chớp mắt, Kỷ Vân cho rằng anh trai đang khoe mẽ với mình, nhưng cô nhanh chóng đánh mất suy nghĩ này, anh cô không nhàm chán vậy đâu.

Kỷ Phong chưa đi, anh nhìn động tác của em gái, biết cô xem xong bài thi hồi lớp 10 rồi, “Em xem tiếp bài thi lớp 11 đi.”

Kỷ Vân mở bài thi lớp 11 của anh trai ra, Ngữ Văn vẫn không đạt điểm tối đa, nhưng cao hơn hồi lớp 10 nhiều, điểm Thể Dục và kỹ năng cũng cải thiện, thậm chí kỹ năng càng ngày càng gần tối đa. Cô kinh ngạc phát hiện Hoá Học và Vật Lý của anh thì không đạt điểm tuyệt đối, ít nhiều gì cũng mất vài điểm.

Cô quay đầu lại nhìn anh với vẻ ngờ vực.

Kỷ Phong vẫn không có biểu cảm gì, “Hồi lớp 11 đã học hết nội dung của lớp 11 và 12, nên năm lớp 11 anh thi đại học luôn.”

Thì ra đây là nhảy lớp mà bố mẹ nói! Anh cô quá trâu bò rồi, thảo nào mới mười chín tuổi đã tốt nghiệp đại học…

Trước đây Kỷ Vân cho rằng anh trai nhảy lớp hồi tiểu học, không ngờ lên cao trung vẫn nhảy lớp…

Gia đình cô rất ít khi nói đến chuyện nhảy lớp của anh trai, trong một lần bất chợt nghe thấy bố mẹ cãi nhau, nhắc tới chuyện này cô mới biết.

Kỷ Vân quyết định thu hồi lời nói vừa rồi, cô vẫn nên ngoan ngoãn học bài thì hơn, thấy em gái nghiêm túc học tập, Kỷ Phong mới mở miệng nói, “Em phải làm được trước, sau đó mới có tư cách nghi ngờ. Học đi, một tiếng nữa anh tới kiểm tra.”

Kiểm tra, kiểm tra gì?

Kỷ Vân nhìn anh trai khó hiểu, nhưng Kỷ Phong không nói gì nữa, rời khỏi phòng.