Quyển 1 - Chương 2.2

Khương Ngâm quả thực muốn ngửa mặt lên trời mà đấm ngực, này là cái đồ vật quỷ gì, “Ngươi chơi ta chuyện ta yêu hắn, hắn thích chuyện tình tay ba của hắn đúng không? Ủa không, vai chính thụ thậm chí còn không yêu ta.”

Hệ thống 661 chậm rì rì nói một câu: “ Hơn nữa, còn có không thể OOC nha ~.”

Khương Ngâm kéo muốn rớt tóc, y thích Ma Tôn, nhưng Ma Tôn thích vai chính thụ, hiện tại lại phái y đi làm gián điệp bên người vai chính thụ, còn muốn y như người biến tái mà đi thu thập đồ vật cá nhân của đối phương, này rốt cuộc là kịch bản do ai viết? Thật sự có tài mà.

Y nhớ tới trong sách miêu tả thuộc tính điên cuồng của Thẩm Thôi Anh, người có ý đồ với sư tôn hắn đều bị hắn chỉnh thật sự thảm, không phải đứt tay đứt chân chính là mất nửa cái mạng, mà chính mình còn muốn đi thu thập…Không phải sẽ bị đối phương chơi chết?

“ Hệ thống, vô dụng thôi, ta cảm thấy khả năng được chọn trúng rất nhỏ, càng đừng nói mấy chuyện khác.” Không phải Khương Ngâm không tự tin, mà là cái cảm giác hiện diện đều thực là lợi hại, càng đừng nói hắn còn có cái danh đệ nhất.

“Không không không, ngươi nhất định sẽ được tuyển, cũng chỉ có thể là ngươi.” Âm thanh hệ thống đột nhiên trở nên thật vi diệu, nó thần thần bí bí mà nói: “Bởi vì mặt của ngươi.”

Khương Ngâm mừng rỡ như điên: “ Chẳng lẽ ta chính là đệ nhất mỹ nhân trong truyền thuyết Ma Giới, sau đó Kiếm Tôn vừa thấy mỹ mạo của ta liền bị mê hoặc, sau đó lập tức vỗ tay quyết định thu ta làm đồ đệ?”

“ Không, bởi vì ngươi lớn lên là an toàn nhất.” Hệ thống 661 lãnh khốc vô tình nói.

Khương Ngâm:…

Một lát sau, Khương Ngâm liền biết lời hệ thống nói có ý tứ gì, chỉ thấy người toàn thân trên dưới đều viết lão tử là vai chính công đứng ở trước mặt y, người nọ chau mày, lại như không thể tin tưởng, nửa ngày mới chần chờ buộc miệng thốt ra: “ Sao lại có người xấu xí như vậy?”

Khương: “ …Oa hu hu”

Tâm hồn thủy tinh nháy mắt vỡ vụn.

Sao lại có thể nói y xấu? Y căn bản là không xấu có được không! Khương Ngâm xác thật không xấu, làn da y trắng nõn sạch sẽ, khuôn mặt lớn lên thanh thoát, dễ nhìn, giống như tiểu ca ca nhà bên, cười rộ lên thanh triệt sáng trong giống nước sông nơi rừng núi.

Chỉ là y đã quên ở Tu chân giới mỹ nhân như mây, đặc biệt là bản thân Thẩm Thôi Anh từng gặp qua rất nhiều mỹ nhân, càng đừng nói sư phụ hắn Khấp Thủy Kiếm Quân chính là tiên tử lạnh như băng, mắt vừa nhìn liền thấy, toàn thân xám xịt dơ dáy như Khương Ngâm không phải là thằng hề sao?

Khương Ngâm ủy ủy khuất khuất khóc, nước mắt chảy xuống gương mặt để lại một vết dài màu xám, càng xấu hơn.

Hiện tại rốt cuộc Thẩm Thôi Anh còn chưa có hắc hóa, trong lòng còn có điểm lương thiện, nhìn Khương Ngâm trước mặt khóc lóc thảm thiết mà há miệng thở dốc không biết nói gì, chính là thật sự rất xấu a!

Cuối cùng Thẩm Thôi Anh từ trong không gian giới tử lấy ra một kiện vũ khí chất lượng thực tốt cho y, Khương Ngâm lúc này mới ngừng khóc, y nước mắt còn dính ở trên lông mi, muốn rơi lại không rơi, còn thường thường hít hít nước mũi, “Cho…ta?”

Thoạt nhìn hình dạng rất đáng giá…..

Thẩm Thôi Anh khuôn mặt xấu xa mà hừ nhẹ một tiêng, sau đó lời còn chưa nói liền xoay người đi, cả người thực sự cao ngạo, lại phải hạ mình đi xem người.

Hôm nay tâm tình hắn vẫn luôn không tốt, vô luận đã kéo dài bao lâu, sư tôn chung quy vẫn lại muốn thu một đệ tử, dù cho Kinh Châu Thẩm gia của hắn lớn như thế nào, đem hắn nhét vào môn hạ của Khấp Thủy Kiếm Quân đã là không dễ, lại như thế nào cũng không có khả năng ngăn cản sư tôn thu thêm một đồ đệ khác, tuy rằng những năm gần đây tâm sư tôn lãnh đạm quạnh quẽ, không nghĩ việc vặt vãnh ở môn hạ quá nhiều nên vẫn chưa tham gia đại điển thí luyện nhập môn, nhưng năm nay chưởng môn cứ mãi yêu cầu, vẫn là thoái thác không được.

Cũng may trong lòng sư tôn vẫn có người đồ đệ là hắn, cố ý nói đồ đệ năm nay để hắn tới thay sư tôn chọn.

Thẩm Thôi Anh chỉ cần vừa nhìn nhóm thiên chi kiêu tử quần áo hoa lệ thì trong lòng liền có một trận thô bạo, cùng lắm chỉ là người đến trước mà thôi, chưa gì đã có bộ dáng đắc ý khẳng định có thể vào môn hạ của sư tôn hắn, có tên thậm chí còn khıêυ khí©h hắn.

Chỉ bằng những người này, cũng xứng vọng tưởng sư tôn của hắn sao?

A, Thẩm Thôi Anh lướt mắt qua, cuối cùng loại xoay trở về ngừng lại Khương Ngâm trước mặt.

Có thể đứng vị trí thứ hai trên Thang Thông Thiên, tỏ rõ tư chất cao, nhưng cố tình dung mạo lại xấu xí, chọn y cũng không hấp dẫn được ánh mắt của sư tôn.

"Sư tôn, ta đã tuyển rồi!" Thẩm Thôi Anh quay đầu hướng Vệ Từ trên khán đài, cười nói:"Để y làm sư đệ của ta được không?"

Mọi người sợ ngây người, trăm triệu lần không nghĩ tới Vệ Từ lại để cho Thẩm Thôi Anh thay hắn lựa chọn đồ đệ, lại chọn Khương Ngâm - người vừa thấy liền biết không bằng bọn họ, những người khıêυ khí©h hắn vừa rồi nháy mắt cảm thấy hối hận không thôi.

Dược trưởng lão sờ sờ râu bạc, bỗng nhiên cười: "Tên Thôi Anh này thế nhưng chọn người lại tốt, tuy dung mạo hơi kém một chút, nhưng thắng ở chỗ tính tình không tồi, ngây thơ chất phác thú vị, về sau Tử Trọng Phong cũng có ngươi."

Tống chưởng môn cũng nói: " Tư chất thế nào thật ra không quan trọng, đệ tử Tử Trọng Phong xưa giờ thanh lãnh, hiện giờ chọn được người vui vẻ, trở về cũng có thể náo nhiệt được chút."

Vệ Từ trên đài cao nhìn xuống tiểu gia hoả dơ dáy nào đó. Người tu hành thị lực tự nhiên rất tốt, từ chỗ hắn xem, vừa vặn thấy Khương Ngâm đang che miệng cười nhỏ, còn thường thường khoe khoang chọc những người ở phía trước, tuy rằng đối phương cũng không có để ý tới y.

Một lát sau, hắn thu hồi ánh mắt, lông mi thật dài che dấu ý cười trong con ngươi, ngược lại cũng thật.... không tồi.

Mà Khương Ngâm xác thật là đang ở trước mặt thanh y tiểu ca nói chuyện, tuy rằng vẫn luôn là một mình y ở đó nói liên tục không dứt, “Ai da, ân nhân ân nhân, ngươi tên là gì á? Ngươi thích Phong nào hơn? Đợi lát nữa ngươi sẽ chọn trưởng lão kia hả? Chúng ta hiện tại là sư huynh đệ, ngươi về sau cần phải thường xuyên tới tìm ta chơi nha?”

Đột nhiên miệng y bị một bàn tay che lại, đối phương cau mày lạnh lùng quở mắng: “Im lặng.”

Quá ồn ào.

Khương Ngâm: “…Ò.”

Huynh huynh đệ đệ, chung quy cũng là y một bên tình nguyện.

Y bỗng nhiên cảm giác có người đang nhìn mình, chỉ là thời điểm quay đầu lại không nhìn thấy ai.

Nếu hệ thống biết tính toán độ hảo cảm nhân vật nói, Khương Ngâm nhất định sẽ nghe thấy.

“Vai chính thụ độ hảo cảm: +10!”