Quyển 1 - Chương 11: Hắn muốn bảo hộ đóa hoa hồng của hắn.

Đang tự hỏi làm thế nào để Nhϊếp Chiêu chán ghét mình, cậu đã không rõ lý lẽ trừng phạt Cố Triết Tụng ngay trước mặt hắn mà Nhϊếp Chiêu cũng không có phản ứng, Thẩm Niệm nghĩ có lẽ là do lực độ còn chưa đủ.

【 Hai nhiệm vụ thì chắc sẽ có một cái chính một cái phụ chứ nhỉ? 】

Thẩm Niên chọc chọc hệ thống.

Giọng nói điện tử lạnh như băng đáp lại: 【Quan trọng là trình tự trước sau. 】

Trình tự trước sau?

Thẩm Niệm nhìn chằm chằm thanh tiến độ của nhiệm vụ, hửm, thật đúng lúc.

Sau khi tìm kiếm trên mạng một hồi, Thẩm Niệm định ra kế hoạch, lập tức sai Cố Triết Tụng đi chăm sóc vườn hoa hồng yêu thích của mình, không được phép sử dụng công cụ nào hỗ trợ, phải tỉ mỉ chăm sóc từng bông một.

Hoa hồng ở địa cầu cổ đã sớm tuyệt chủng, hoa hồng bây giờ đều là chủng loại mới mà viện nghiên cứu khoa học căn cứ theo hình dáng của hoa hồng của địa cầu cổ phục chế lại, hoàn toàn bất động với hoa hồng cổ tinh tế mong manh, chúng có lực sinh trưởng cực kì mạnh mẽ, yêu cầu với hoàn cảnh sinh trưởng cũng không cao, nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là một cây hoa, không chịu nổi trước mưa gió, nhưng Thẩm Niệm lại rất thích loài hoa này, bởi vậy trong hoa viên trong biệt thự Thẩm gia đều là hoa hồng.

Sau khi mệnh lệnh được đưa ra, tiết trời bên ngoài cũng trở lạnh, Cố Triết Tụng bởi vì thân phận thấp kém mà không có nhiều quần áo có thể chống rét, ánh mắt Thẩm Niệm dừng lại một giây, sau đó lập tức quay đầu đi, coi như không nhìn thấy hắn. Ngồi trên ghế bập bênh thoải mái uống trà, Nhϊếp Chiêu bám sát bên cạnh cậu, thỉnh thoảng lại đút đến một quả nho, chọn mấy mấy câu chuyện thú vị trong quân đội kể cho cậu nghe.

Mỗi lần Nhϊếp Chiêu ở bên cạnh cậu, mấy người hầu đều bị hắn cướp hết việc, Thẩm Niệm đã quen rồi. Nhϊếp Chiêu cũng rất biết điều, lần nào ở cạnh cậu đều sẽ tự giác thu liễm tin tức tố, mấy năm ở bên nhau Thẩm Niệm cũng tín nhiệm hắn, cả người thả lỏng, phả ra hương hoa hồng thoang thoảng trong không khí, vẻ mặt lười nhác tựa lưng vào ghế ngồi.

Thẩm Niệm liếc mắt nhìn thanh niên sống lưng thẳng tắp trong gió lạnh, há miệng cắn quả nho Nhϊếp Chiêu đút đến, đầu lưỡi non mềm không cẩn thận chạm vào đầu ngón tay hắn, nước trái cây ngọt nị nháy mắt chiếm trọn khoang miệng, gương mặt thiếu niên hiện lên vẻ sung sướиɠ.

Hương vị không tồi.

Động tác của Nhϊếp Chiêu hơi ngừng, hắn thu tay lại, vẻ mặt đen tối nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình, trên đó còn dính chút nước bọt óng ánh cùng xúc cảm mềm mại, nhân lúc Thẩm Niệm không chú ý, Nhϊếp Chiêu đem đầu ngón tay ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi tinh tế liếʍ mυ"ŧ nước sốt còn sót lại trên đầu ngón tay.

Niệm Niệm thật ngọt.

Cố Triết Tụng nghiêng người sang một bên, vừa lúc có thể nhìn thấy biểu cảm của thiếu niên, hắn nhìn về phía Alpha đang tựa đầu vào vai Thẩm Niệm, Thẩm Niên vẻ mặt thoải mái, không có chút phòng bị nào với Alpha bên cạnh, bàn tay đang nắm cây hoa hồng khẽ dùng sức, từng cây gai đâm vào da thịt hắn, mùi máu tươi nhàn nhạt tràn ngập trong hô hấp.

Nhìn bầu không khí thân mật ấm áp giữa hai người, mắt Cố Triết Tụng như muốn nứt ra.

Nhϊếp Chiêu hơi hơi nghiêng đầu, đối với thanh niên đang đứng trong bụi hoa nở một nụ cười khıêυ khí©h.

Muốn cùng hắn đoạt người? Nằm mơ.

Thẩm Niệm vừa vặn ngẩng đầu liền nhìn thấy Nhϊếp Chiêu đang thâm tình nhìn Cố Triết Tụng, trong lòng sửng sốt.

Chú ý tới ánh mắt của Thẩm Niệm, Nhϊếp Chiêu rũ mi, đem quả nho đã lột xong trong tay đút cho thiếu niên.

Thẩm Niệm phát hiện còn một ánh mắt khác đang dừng trên người mình, đó là một ánh mắt rực lửa giống như muốn đem cậu đốt cháy, Thẩm Niệm cau mày bất mãn, cậu ngẩng đầu nhìn qua, phát hiện thanh niên quần áo đơn bạc đứng giữa bụi hoa, trông rất cô đơn hiu quạnh.

Bầu trời dần tối sầm xuống, mây đen giăng đầy, còn chưa đợi người kịp phản ứng đã bắt đầu đổ mưa, từng giọt lách tách rơi xuống, vườn hoa hồng đung đưa trong mưa gió.

Cố Triết Tụng không còn cách nào khác đành phải cúi xuống bảo vệ bông hồng trên tay, để những hạt mưa rơi trên lưng, khí lạnh thấm vào cơ thể qua lớp áo mỏng.

Cố Triết Tụng cũng biết, hoa hồng thật ra không sợ gió mưa, hắn bảo vệ nó, là vì nhớ đến tiểu thiếu gia Thẩm Niên, tin tức tố của cậu cũng là hương hoa hồng, thiếu niên bề ngoài nhìn thì nhu nhược tinh xảo, nhưng thực chất lại rất kiêu ngạo, mày mày rực rỡ sáng ngời, giống như đóa hoa hồng có gai, trông thì yêu kiều yếu ớt, nhưng kẻ nào dám chạm vào đều sẽ bị gai nhọn đâm cho máu me đầm đìa.

Hắn muốn bảo hộ đóa hoa hồng của hắn.