Chương 3

Toàn bộ quá trình hệ thống nhìn thấy hành động của cô, lúc này đã kinh ngạc há mồm không nói nên lời, nhưng thấy Long Điềm Điềm vậy mà lại không canh giữ bên cạnh giường bệnh, vẫn không nhịn được nói —— "Cô không đợi anh ta tỉnh lại sao? Đây là một cơ hội tốt để tăng độ hảo cảm đó!"

Long Điềm Điềm cười, "Cái này ngươi sẽ không biết, nam nhân kiểu này, ngươi cho dù thức trắng đêm canh giữ, anh ta cũng không thấy cảm động, chỉ thấy sự chật vật cùng hai quầng thâm mắt của ngươi mà thôi.”

Huống hồ người nhà của anh sẽ tới, cô ở chỗ đó làm gì, tự rước nhục sao?

Vội vội vàng vàng để làm gì, chỉ cần khiến Ngụy Tu ấn tượng sâu sắc, anh sẽ chủ động tới tìm cô.

Ngày hôm sau, Long Điềm Điềm vẫn giống như không có chuyện gì xảy ra, vẫn ăn uống, đi học bình thường, chuyện của Ngụy Tu làm chấn động cả trường học, cô cũng không nâng mí mắt một lần.

Sau một tháng rưỡi, Ngụy Tu xuất viện, trên đường Long Điềm Điềm về nhà, bị người khác chặn lại.

Chương 2

Vừa nghe tin Ngụy Tu xuất viện, cô đã bị một người đàn ông xa lạ chặn lại, nói thiếu gia nhà chúng tôi tìm cô, Long Điềm Điềm hơi nhíu mày, trong lòng tự nhủ không lẽ nam chính này lại dễ mắc câu như vậy?

Nhưng đến khi Long Điềm Điềm đi theo người đàn ông xa lạ này, đi đến bên cạnh một chiếc xe, cửa sổ xe được hạ xuống, người bên trong thò đầu ra, đó không phải Ngụy Tu.

Người này nhìn Long Điềm Điềm một lượt từ trên xuống dưới, sau đó khinh thường cười nhạo, nói, "Cứ vậy mà đi theo sao? Lá gan cũng không nhỏ, thế nào, còn tưởng rằng là Ngụy Tu tìm cô à?”

Long Điềm Điềm ở trong trường học, nhìn thấy người này từ xa, biết ngay anh ta chính là Ngụy đại thiếu gia kia, chuyện của Ngụy Tu kia, là do anh ta sai người làm ra, người này là nhân vật phản diện trong quyển sách này, nhưng sau đó bị Ngụy Tu chỉnh rất thảm, là loại nhân vật phản diện cấp thấp kết cục sống trong nghèo túng, nhân vật phản diện đại lão như Long Điềm Điềm đa số sẽ cùng nhân vật chính đồng quy vu tận, nên có chút xem thường tên Ngụy đại thiếu này.

"Anh tìm tôi có chuyện gì?" Long Điềm Điềm nhàn nhạt nói, chiếc váy trắng mặc trên người khiến cô trở nên rất thanh thuần, buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, mái tóc mềm mại tán loạn trên khuôn mặt thanh tú, ngoại hình không phải quyến rũ, nhưng rất nhiều nam sinh lại thích vẻ thanh thuần tràn ngập sức sống của cô.

Nữ chính tiêu chuẩn đương nhiên sẽ không tệ, đôi mắt đen láy, trong veo, chỉ cần trong mắt có một chút nước mắt, cho dù là ai cũng sẽ mềm lòng.

Chỉ là Long Điềm Điềm ở trước mặt người khác ngoài Ngụy Tu, cô cũng lười giả bộ, dáng vẻ lười biếng, ngay cả mắt cũng chỉ hơi mở, nói chuyện cũng không nhìn người ta, dáng vẻ chán chường lại cao ngạo.

Ngụy đại thiếu tên là Ngụy Tín Nhiên, tướng mạo anh tuấn, hắn lớn lên rất đẹp, trong nhà có tiền, lúc nào cũng có bạn bè theo sau, tuổi còn nhỏ nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang khí chất vương giả, một đám con nít chưa lớn cũng chưa ra xã hội, tự nhiên đều là điên cuồng đi theo phía sau anh ta, cũng rất nhiều cô gái nhỏ thích anh ta, tuy Ngụy Tu là nam chính, nhưng vẫn là minh châu chưa được mài giũa, nếu so sánh với Ngụy Tín Nhiên, đẹp thì đẹp, lại có chút trẻ con.

Bình thường con gái nhìn thấy Ngụy Tín Nhiên, hoặc là mặt đỏ tai hồng, hoặc là ra vẻ, hoặc là mắt sáng như sao, nhưng chưa thấy ai không thèm quan tâm như Long Điềm Điềm.

Loại đàn ông tự phụ này, rất dễ dàng bị thu hút bởi một điều gì “đặc biệt”, anh ta cười không rõ ý đồ, lại tỉ mỉ nhìn thoáng qua Long Điềm Điềm, nói, "Không bằng cô theo tôi đi, so với đứa con riêng không có tiền đồ là Ngụy Tu kia, theo tôi, tôi..."

Long Điềm Điềm đưa mắt nhìn Ngụy Tín Nhiên, mang theo chút ý cười nói, "Sao vậy, đại thiếu gia lại thích người như tôi sao?”

Ngụy Tín Nhiên vừa dứt lời, nhất thời không còn hứng thú trêu cô, quay đầu về phía sau, ra hiệu, "Lên xe, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Con gái bình thường đều cảnh giác, đi theo một người xa lạ đã rất bất thường, còn lên xe của người lạ, nếu là người bình thường nhất định sẽ không lên xe, nhưng đầu óc Long Điềm Điềm lại không bình thường, Ngụy Tín Nhiên đang chuẩn bị dỗ dành cô thêm hai câu, để cho cô lên nói chuyện, cô đã mở cửa xe bước vào.