Chương 2

Phải biết rằng vốn dĩ nữ chính là Bạch Diệc, nhưng chính là bởi vì một dao làm vô sinh này, khiến hai người sau này dù yêu nhau nhưng luôn giày vò lẫn nhau, mới xảy ra tình huống cẩu huyết nam chính lại muốn cùng người khác kết hôn.

Long Điềm Điềm sẽ không đi theo loại kịch bản cẩu huyết này, cô là người xuyên không đến đây, trước kia cô làm nhân vật phản diện, tuy rằng không quá thích thể loại ngược luyến tình thâm này, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm gϊếŧ người phóng hỏa hủy thiên diệt địa, chia rẽ uyên ương của cô, điểm mấu chốt giữa nam nữ chính, chính là nam chính tuy rằng là con riêng, nhưng sau khi được Ngụy gia nhận về, chiến thắng lão đại Ngụy gia, biến thành bảo bối trong lòng Ngụy lão, người thừa kế Ngụy gia, trở nên cao không thể chạm tới.

Hai người không đứng cùng một đẳng cấp, làm sao có thể yêu đương ngọt ngào chứ?

Thân phận ở thế giới của cô chính là con gái của một gia đình bình thường, phía sau còn có một đống họ hàng kỳ lạ, dựa vào chính mình bay lên cành cao, vậy chỉ có một biện pháp đơn giản mà nhanh chóng nhất, đó là khiến cho Ngụy Tu không thể leo đến chỗ cao cao tại thượng kia được.

Tổn thương cũng chỉ một chút, nhưng người chết không phải là cô là được a, hoặc là cô chịu tội, hoặc là Ngụy Tu chịu tội, vẫn nên để Ngụy Tu chịu đi!

Vì thế Long Điềm Điềm xoay thùng rác, trực tiếp hướng đến chỗ Ngụy Tu đang ngồi mê man kia, đập xuống tên côn đồ đang chuẩn bị cất dao.

Rác bay đầy trời, cô tiêu sái, sau khi xẹt qua một vòng trên trời, thùng rác đυ.ng thẳng vào giữa lưng tên côn đồ kia, tay hắn bỗng dưng bị lực đạo của thùng rác đυ.ng một cái, còn chưa nghe được âm thanh nào, lưỡi dao liền đâm vào thắt lưng Ngụy Tu.

Rất tốt, ngăn chặn từ gốc việc Ngụy Tu dan díu mập mờ với người khác bởi vì nữ chính không thể sinh con.

Long Điềm Điềm vỗ vỗ tay, liếc mấy tên côn đồ đã bị dọa ngốc một cái, chỉnh lại tóc mình.

Vừa nhìn thấy Ngụy Tu tỉnh lại trong cơn đau, lập tức biến đổi sắc mặt mặt, liên tục bò đến trước mặt Ngụy Tu, ôm lấy mặt anh đè lên vết thương trên đầu anh, miễn cho anh ngất đi, đau lòng rơi xuống một giọt nước, nước mắt ấm áp rơi lên mặt Ngụy Tu.

"Ngụy Tu ——!"

Long Điềm Điềm chỉnh cổ họng, sau khi hét to một tiếng, ngang nhiên đối mặt với đám côn đồ đang ngẩn người phía sau, "Các người chạy không thoát đâu! Tôi đã gọi cảnh sát rồi!”

Ngụ ý là nhanh chóng cút đi, nơi này lão tử xử lý.

Mấy người kia cũng không tính là quá ngốc, sau khi nghe xong, lập tức kéo nhau chạy ra ngoài hẻm nhỏ, Long Điềm Điềm buông Ngụy Tu ra, giả vờ đuổi theo mấy người bọn họ, còn vấp ngã bởi rác rưởi, "hung hăng" ngã một cái trên mặt đất!

"Các người đừng có chạy!" Long Điềm Điềm hét đến khàn giọng.

Sau khi hét xong cô lập tức quay đầu lại, lại đến bên cạnh Ngụy Tu, nước mắt rơi đầy hai má, ở trong ngõ nhỏ u ám này, nước mắt lại có thể phản quang, Long Điềm Điềm nắm góc độ rất chuẩn, khiến lúc này cả người cô như phát sáng.

Long Điềm Điềm tận dụng hết khả năng khiến anh nhìn thấy bộ dạng điên cuồng vì anh của mình, hắn sẽ vì mất máu, mà cảm thấy vô lực, tim đập nhanh, hô hấp dồn dập.

Đây là những thứ có thể gây nhầm lẫn cho con người, nhất định anh ta nhớ tới "ơn cứu mạng" này của cô.

Dù sao nam chính và nữ chính cũng giống nhau, cho dù mạo hiểm thế nào, bị thương nghiêm trọng đến đâu, cũng sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng.

Long Điềm Điềm nâng mặt Ngụy Tu, nhìn anh bằng ánh mắt mê ly, bên trong phỏng chừng ẩn chứa rất nhiều đau đớn, còn có nước mắt, khiến người ta cảm thấy có chút đáng thương, lúc này ngược lại có thêm 0.000001 % áy náy thật sự, dù sao anh ta cũng là thay mình làm theo kịch bản.

Long Điềm Điềm bị cảm giác áy náy thúc đẩy, cởϊ áσ khoác của mình, đặt ở trên vết thương của Ngụy Tu.

Tay kia cầm điện thoại gọi xe cứu thương, "Xin chào, nơi này là ngõ sau chợ đêm tiểu khu Tế Quang, ở trong hẻm nhỏ, là ngoại thương, bệnh nhân mười bảy tuổi, giới tính nam, bệnh nhân bị đánh mạnh vào đầu, bị đâm một nhát ở thắt lưng..."

Đợi đến khi Ngụy Tu được đưa đến bệnh viện, Long Điềm Điềm cuối cùng mới thở ra một hơi, sau khi đóng tiền đặt cọc nằm viện, từ trong túi xách của Ngụy Tu, lấy điện thoại di động của Ngụy Tu gọi điện thoại cho người nhà anh.

Sau đó không thèm nhìn một cái, mang một thân toàn máu đi ra đại sảnh bệnh viện, duỗi người ở cửa, bắt xe về nhà rửa mặt đi ngủ.