Chương 10

Phản ứng của Ngụy Tu giống như bị đâm một đao, không, ngày đó khi anh bị đâm một đao cũng không có phản ứng lớn như vậy, sau khi anh hất tay Long Điềm Điềm ra, nhảy sang bên cạnh một bước.

Long Điềm Điềm.... Bộ dáng tam trinh cửu liệt này, có cần lập đền thờ cho cậu không?!

Tuy trong lòng mắng như vậy, nhưng cô lại lập tức đứng lên xin lỗi, "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tớ là muốn kéo tay áo cậu, tớ... Đêm nay tớ không thể về nhà, tớ trở về cha tớ nhất định sẽ đánh chết tớ, tớ muốn nói..."

"Nhà tôi không tiện." Ngụy Tu lập tức nói.

Mẹ kiếp.

Long Điềm Điềm tức đến bật cười.

Nhưng cô vẫn diễn rất nhập tâm, "Cậu nghĩ nhiều rồi, tớ muốn nói ... Mặt tớ rất đau, tớ không có tiền, cậu có thể mua cho tớ thuốc mỡ, mua thêm hai cây kem, tớ băng mặt, ngày mai sẽ đi học.”

Ngụy Tu hơi nhíu mày, anh thật sự đã đến thời gian về nhà, anh ngoại trừ buổi tự học tối ra, chưa bao giờ trời tối còn không trở về.

Anh muốn nói tôi đem tiền trả lại cậu, cậu tự mình đi mua là được...

Nhưng nhìn ánh mắt chờ mong của Long Điềm Điềm, rốt cuộc anh vẫn "Ừ" một tiếng, trầm mặc đi hiệu thuốc bên kia đường mua thuốc, lại tìm một cửa hàng tiện lợi mua kem.

Long Điềm Điềm ở bên kia đường, nghiêm túc suy nghĩ nên để cho hệ thống điều khiển xe nào đυ.ng trúng vào người anh... Cô vẫn có thói quen đối nghịch với nam nữ chính, thật sự không hiểu rõ việc quyến rũ người khác, nhất là loại như khúc gỗ này.

Hệ thống tận tình - "Chủ nhân cô hãy nghĩ về lương hưu của cô, hãy suy nghĩ về điểm tích lũy sau khi thế giới này hoàn thành, cô nghĩ xem …"

Long Điềm Điềm đem ý niệm trong lòng mình thu lại, Ngụy Tu lúc này chậm rãi trở về.

Tính tình mềm mỏng này của anh, khiến Long Điềm Điềm tính tình thẳng thắn muốn đi lên đạp anh hai cước để cho anh nhanh chóng đi.

Bất quá sau khi Ngụy Tu băng qua đường, Long Điềm Điềm vẫn đứng dậy giống như con thỏ nhỏ chạy tới nghênh đón anh, nói cảm ơn, ngọt ngào nói cậu thật tốt.

Ngụy Tu...."Đồ đạc cho cậu này, tôi thật sự phải về nhà, vừa rồi quản gia đã gọi điện thoại.”

Long Điềm Điềm.... Thằng nhóc này cũng thật là khó nhai!

Biểu tình của cô lập tức ảm đạm xuống, "À... Cậu mau trở về đi, tớ…" Long Điềm Điềm cắn môi, xoa mặt mình nói, "Tớ tự mình có thể, ở chỗ này một đêm..."

Ngụy Tu lại nhíu mày, môi giật giật, cũng không nói cái gì, Long Điềm Điềm quan sát thần sắc của anh, nói, "Vậy cậu có thể giúp tớ bôi thuốc rồi lại đi hay không?”

Ngụy Tu tốt xấu gì cũng đáp ứng, thông qua hai lần tiếp xúc này, Long Điềm Điềm có thể hiểu rõ tính tình của anh.

Khi cô làm nhân vật phản diện, loại người ngay thẳng là khó đối phó nhất, bướng bỉnh, đầu gỗ, theo khuôn phép, chỉ cần bắt được người uy hϊếp, tùy ý nắn bóp.

Nếu đổi lại một loại thân phận khác, Long Điềm Điềm hiện tại đều có thể khiến Ngụy Tu quỳ trước mặt cô, nhưng thân phận hiện tại của cô lại phải tấn công một người tính tình như vậy, đúng là chết tiệt.

Người như vậy thích nhất là những cô gái linh hoạt, mềm mại lại xinh đẹp, ví dụ như tiểu sư muội trong môn phái, hoặc là hiệp nữ...

Người giả làm nạn nhân như cô hiện tại của cô cũng không sai.

Điểm tốt duy nhất loại người này là một khi bắt đầu quan tâm, một khi bắt đầu thích, sẽ vô cùng cùng cố chấp, đến lúc đó hết thảy tất cả sẽ dễ dàng.

Cô không tin mình không trị được anh!

Hai người ngồi ở nơi ánh đèn ven đường hơi sáng một chút, Long Điềm Điềm nghiêng đầu, Ngụy Tu bôi thuốc cho cô, động tác rất nhẹ, hơi nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh đèn càng tinh xảo, Long Điềm Điềm lặng yên không một tiếng động tới gần, tính toán tốt vị trí, mở miệng nói, "Còn lại tớ tự mình bôi là được rồi, cậu về trước đi..."

Cô tìm đúng thời cơ vừa quay đầu, vừa vặn bỏ qua dáng vẻ nghiêm túc của Ngụy Tu, chóp mũi đυ.ng nhau, trong nháy mắt gần lại đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương.

Ngụy Tu sửng sốt một chút, lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất, Long Điềm Điềm bắt lấy anh, bị anh hất văng ra, anh đứng lên sau đó đi vài bước, mới quay đầu lại nói, "Tôi đi đây.”

Sau đó, gọi một chiếc xe rồi thực sự rời đi.

Long Điềm Điềm ngồi ở ven đường, nghiêm túc suy nghĩ làm thế nào nhanh chóng giải quyết loại tính cách này, cố gắng nhớ lại trong thế giới khác, loại tính cách này bình thường là loại người khiến cô chịu không nổi nhất.

Tiểu sư muội, nữ hiệp, còn có... loại hình ma giáo yêu diễm tiện nhân?

Mẹ kiếp.

Long Điềm Điềm vẫn cảm thấy thật sự có thể đơn giản thô bạo, tư tưởng phạm tội liên tục xuất hiện, hệ thống bị tư tưởng của cô dọa sợ, liền khuyên —— "Ký chủ không được, cưỡng chế tình yêu hiện tại độc giả cũng không đọc, động một chút liền động đến tam quan, chúng ta đây là tiểu điềm văn, chỉnh quá khác sẽ bị khóa văn."