Chương 38

Đường Nhẫn được mang vào phòng ăn, sau đó bị nhấc lên bàn và buộc chặt tứ chi lại, mặt bàn lạnh như băng dán vào da thịt nóng bỏng của hắn làm hắn phát ra tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng.

K lăn ghế đến bên cạnh bàn, liếc mắt nhìn nam căn đang cương cứng của Đường Nhẫn, nói:

"Đem rượu ta chưa uống xong ra, không được để đồ chứa rượu trống không được."

Đầu bếp nhìn K gọi nam căn của Đường Nhẫn là đồ chứa rượu, sắc mặt nhất thời đỏ lên, vội vàng xoay người đẩy xe có bình rượu tới.

A Uy cầm lấy bình rượu, rót vào một cái ly lớn, sau đó dùng một xilanh sạch hút rượu lên, tỉ mỉ tiêm vào ống thải nướ© ŧıểυ.

Cảm giác thống khổ khi có chất lỏng di chuyển ngược vào bàng quang lại đột nhiên xuất hiện, bị đoạt đi thị giác, trong bóng tối Đường Nhẫn càng mẫn cảm.

"Nha nha..."

Tuy rằng rất muốn nhẫn nại thế nhưng thân thể cùng tư duy dường như không thể nào hài hoà, Đường Nhẫn vẫn không thể nhịn được mà phát ra vài âm thanh thống khổ, ngón tay cuộn chặt lại.

K nghe thấy tiếng Đường Nhẫn rêи ɾỉ kêu đau, liền giơ tay đánh lên bao tinh hoàn của đối phương, trách cứ:

"Yên lặng cho ta, còn kêu rên ta liền cho người rót đầy vào bên trong rồi bắt ngươi không được phát tiết!"

Mệnh lệnh vô tình của K khiến cả người Đường Nhẫn run lên, hắn biết K là một người nói được làm được, mặc dù đối phương yêu thương mình tha thiết nhưng vẫn có thể đối xử lạnh khốc vạn phần.

Sau đó Đường Nhẫn liền lẳng lặng cắn chặt khẩu cầu cao su trong miệng, cho dù hạ thể có đau căng khó chịu ra sao hắn cũng không dám phát ra một tiếng rêи ɾỉ.

Cuối cùng toàn bộ phần rượu còn lại cũng được cho vào thân thể Đường Nhẫn, A Uy cẩn thận dùng kẹp kẹp lại đầu ống dẫn.

Một bên, đầu bếp cũng đã chuẩn bị xong thức ăn, hắn mở nắp nồi giữ ấm ra, mùi cà ri đậm đà bốc lên.

K gật gật đầu, ra hiệu có thể dọn lên, đầu bếp lập tức múc một muỗng cà ri bò đầy ụ rưới lên bụng Đường Nhẫn.

Nhiệt độ cà ri cũng không thấp, nước ấm khiến Đường Nhẫn không kịp chuẩn bị, cả người hắn đột nhiên giãy dụa, cố nén tiếng kêu thảm trong miệng.

K tỉ mỉ quan sát thân thể Đường Nhẫn, tin chắc đối phương cũng không thật sự bị bỏng mới cho phép đầu bếp tiếp tục rưới cà ri bò lên ngực Đường Nhẫn.

Nước ấm đậm đà chảy trên da thịt trắng noãn cao cấp của Đường Nhẫn, rất nhanh đã lấp đầy nửa người hắn.

K dùng muỗng nhỏ múc một chút nước ấm từ ngực Đường Nhẫn nếm nếm, tán thưởng gật đầu, sau đó dùng mặt dưới của muỗng nhấn nhấn vào đầṳ ѵú Đường Nhẫn

"Hương vị rất ngon."

K lại đổi một cái nĩa, hắn kiên nhẫn sâm từng khối thịt bò trượt trên người Đường Nhẫn, hắn hơi dùng sức, thỉnh thoảng khiến Đường Nhẫn có thể cảm nhận được cảm giác đau nhói, uyển chuyển nhắc nhở đối phương tình cảnh bây giờ.

Thời điểm chất lỏng nơi hạ thể được thải ra, Đường Nhẫn bị khẩu cầu trong miệng lấp lấy tiếng rêи ɾỉ dài, hắn uốn éo cái mông, muốn giải phóng nhiều chất lỏng hơn, nhưng cuối cùng A Uy lại kẹp đầu ống lại, rượu còn thừa lại vẫn được lưu trữ trong cơ thể hắn.

Lượng ăn của K cũng không nhiều, trong chốc lát đã no, vừa thưởng thức rượu vừa nhìn Đường Nhẫn vì thân thể không khoẻ mà hơi giãy dụa khiến hắn cảm thấy sung sướиɠ.

"Còn dư lại nhiều như thế thật lãng phí. A Uy, ngươi dắt Tiểu Hắc tới, cho Tiểu Hắc ăn đi."

K vừa dứt lời, Đường Nhẫn liền phát ra tiếng nghẹn ngào cùng rêи ɾỉ dồn dập, cái khẩu cầu kia cơ hồ đã chiếm hết toàn bộ khoang miệng của hắn, ngăn cản khả năng nói chuyện, mà âm thanh phát ra lại hiện lên nỗi sợ hãi cùng bất an mãnh liệt.

Tiểu Hắc là con chó giữ cửa duy nhất trong biệt thự này, tuy không phải là xuất thân huyết thống cao quý thế nhưng vẫn là một con có săn lớn mạnh mẽ cường tráng đã được thuần phục.

Nhưng động vật dù sao cũng là động vật, với bộ dạng mình bây giờ nếu bị Tiểu Hắc cắn trúng chỗ nào thì phiền toái.

Nhìn thấu bất an của Đường Nhẫn, K chỉ nhàn nhạt cười, hắn vẫy vẫy tay, kêu A Uy cúi người xuống, nói nhỏ bên tai đối phương.

A Uy trừng hai mắt, sắc mặt trở nên lúng túng, chỉ đành gật đầu rời đi.

Chờ lúc A Uy trở lại, Tiểu Hắc được dắt theo vào, mà trong tay A Uy còn cầm một bình chất lỏng nhỏ không biết là loại gì.

K cầm lấy bình chất lỏng, mở nắp ra, sau đó đưa miệng bình đến mũi Đường Nhẫn đang lắc đầu chống cự.

Mùi thơm nhàn nhạt xuất hiện trong trí nhớ của Đường Nhẫn, rất nhanh hắn liền hiểu thứ mình vừa ngửi phải chính là chất kí©ɧ ŧìиɧ hiệu qủa tuyệt hảo.

"A!"

Bỗng nhiên Đường Nhẫn phát ra tiếng rêи ɾỉ nặng nề.

Bao tinh hoàn cùng nam căn của hắn đều bị vuốt ve, mà cùng lúc đó, một đầu lưỡi nóng bỏng thô ráp cũng bắt đầu liếʍ thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn.

Trong phòng bao gồm đầu bếp, hạ nhân cùng với trợ thủ, cũng không ít người, tất cả mọi người cơ hồ ngưng thần, nín thở nhìn chủ nhân cao ngạo cao quý từng ở biệt thự này trở thành một món đồ chơi thế nào.