Chương 30

Tính khí trần trụi lộ ra ngoài, cơ thể Đường Nhẫn hơi run rẩy, đây cũng không phải lần đầu tiên nam căn của hắn bị lộ ở bên ngoài, thế nhưng lần này hắn lại có cảm giác ngượng ngùng.

Sau khi hắn biết chủ nhân yêu mình như thế nào hắn phát hiện mình cũng có thể yêu chính mình một chút.

Thân thể hắn chỉ có thể thuộc về chủ nhân, hắn tồn tại là vì chủ nhân.

K có chút khó khăn hạ thấp thân người, duỗi tay tới bao lấy nam căn Đường Nhẫn, lấy tay xoa xoa lên con vật nhỏ của đối phương.

Đường Nhẫn không nhìn thấy trạng thái hiện giờ của hạ thân, hắn phát hiện có một cái tay bao nó lại, ý niệm đầu tiên của hắn là muốn trốn, mà sau đó hắn liền phát hiện cái tay kia là của chủ nhân mình, đã như thế, hắn liền không chống cự nữa, tuỳ ý K như một người vắt sữa vuốt ve côn ŧᏂịŧ đáng thương của mình.

"A..."

Thủ pháp của K vẫn thuần thục như vậy, rất nhanh, Đường Nhẫn bị làm cho cứng lên, sau đó càng mắc tiểu kịch liệt hơn.

Hắn nhanh chóng dùng sức lắc lắc cái mông ra hiệu cho K là hắn không nhịn được nữa. Hắn cần phải giải phóng.

Nhưng K vẫn duy trì tư thế khom lưng, tiếp tục lấy tay vuốt ve nhào nặn hạ thể Đường Nhẫn, hắn thoảng ngẩng đầu lên nhìn Đường Nhẫn nóng nảy, trong ánh mắt ôn hoà dẫn theo một tia sắc thái nghiêm nghị.

"Lập tức sẽ cho ngươi, chó con của ta."

"Nha!"

Đường Nhẫn bỗng nhiên phát ra một tiếng có chút đau đớn, hắn lấy cùi chỏ cùng đầu gối đang chống đỡ thân thể lắc lư hai lần.

Ngay sau đó, hắn liền dưới sự vuốt ve âu yếm của K mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, mà theo sau đó là nướ© ŧıểυ cũng ồ ồ chảy ra.

A Uy tại phía sau trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, cảnh tượng như vậy mặc dù hắn nhìn thấy lần đầu nhưng cũng cảm thấy được thủ đoạn K áp dụng trên Đường Nhẫn ngày càng điên cuồng.

Hắn cẩn thận đánh giá nam nhân đang ngồi trên ghế vẫn đang duy trì tư thái vương tử, rất khó tưởng tượng đối phương khi xưa là một điều giáo sư tàn khốc thế nào.

Thời điểm nướ© ŧıểυ chảy ra Đường Nhẫn luôn bất an kêu nha nah, cái đuôi kẹp ở hậu huyệt lay động càng lợi hại.

K nhìn thứ dính trên tay mình một chút, sau đó chậm rãi ngồi lên, hắn dắt vòng cổ Đường Nhẫn nhẹ nhàng kéo đối phương lại chính mình, đem hỗn hợp dịch dính trên ngón tay đưa vào cái miệng tràn đầy nước bọt đang bị ép mở ra của Đường Nhẫn.

Mùi tanh cùng vị đắng chát khiến cả khuôn mặt Đường Nhẫn đỏ lên trong nháy mắt, may mắn là hắn có mang mặt nạ nếu không bộ dạng ngượng ngùng này thật mất mặt.

"Làm rất tốt, đây là thưởng cho ngươi, hảo hảo nếm thử tư vị của mình một chút đi."

K vỗ vỗ đầu Đường Nhẫn, ngón tay vẫn tiếp tục thâm nhập sâu trong vòm miệng, mãi đến khi chạm vào yết hầu đối phương, thậm chí còn dùng một cái tay khác che miệng Đường Nhẫn lại, khiến đối phương thiếu khí.

Đường Nhẫn bắt đầu cảm thấy đau khổ, hắn hơi ngước đầu, không ngừng nôn cùng sặc sụa, nhưng chỉ dẫn đến thêm nhiều đau đớn, mà ngón tay kia của K trong miệng hắn càng làm hắn thêm nghẹt thở

A Uy không hiểu vì sao K lại bỗng nhiên làm như vậy, lẽ nào khiến nô ɭệ thống khổ cũng là một loại thưởng sao?

Thế nhưng A Uy liền rất nhanh chú ý đến hạ thân vừa phát tiết của Đường Nhẫn ban nãy tựa hồ lại có phản ứng.

Đường Nhẫn lại một lần nữa suy nhược mà rêи ɾỉ một tiếng, cái đuôi bên trong hậu huyệt càng lay động lợi hại, K liếc mắt liếc mắt nhìn thấy cái mông vung cao ra ám hiệu, lúc này mới buông lỏng tay ra.

"Vù...vù..."

Đường Nhẫn cúi đầu lớn tiếng ho khan cùng thở hổn hển, nam căn của hắn cũng hơi chuyển động, qυყ đầυ sung huyết bắt đầu, cả thân thể phát ra một vẻ da^ʍ mỹ khó tả.

K cũng hơi mệt, hắn chậm rãi thở một hơi, một cái tay ôn nhu vuốt lên tầng lưng bọc da đang bị ánh nắng hong nóng của Đường Nhẫn, hướng A Uy nói

"Đưa chúng ta trở về phòng thôi."

Đường Nhẫn cùng K đồng thời trở lại phòng ngủ của hai người, K liếc nhìn Đường Nhẫn đang vô cùng khó chịu, cuối cùng cũng ra lệnh cho A Uy cởi mặt nạ da của đối phương ra. Trong chớp mắt Đường Nhẫn thoát ra khỏi trùm đầu bằng da hắn lập tức ngẩng cao đầu hít một ngụm không khí.

Chỉ có điều K không để cho A Uy tiếp tục mở ring gag của Đường Nhẫn cùng với trói buộc tay chân.

Đường Nhẫn cứ như thế mà bị A Uy ném lên giường, cẳng tay lộn lại hướng về vai, đùi cùng cẳng chân bị buộc lại với nhau, hạ thể trần trụi loã lồ căn bản không có gì che dấu.

K sau đó cũng nhờ A Uy đỡ lên giường. Tự tay hắn giúp Đường Nhẫn lấy xuống thứ đang dằn vặt miệng hắn, không chờ Đường Nhẫn nói chuyện, liền cúi người hôn lên đôi môi đầy vệt nước, đồng thời phất tay ra hiệu cho A Uy đi ra ngoài.

A Uy lưu luyến đi ra cửa, trước lúc hắn đóng cửa lại hắn rõ ràng nhìn thấy trong cặp mắt băng lam kia có bao nhiêu hưng phấn, thậm chí còn có cả hạnh phúc, thật là làm cho hắn ước ao.