Chương 3

K chợp mắt chốc lát, lúc tỉnh lại phát hiện Đường Nhẫn bên cạnh cũng đang ngủ

Thấy đối phương vì mệt mỏi quá độ mà ngủ thϊếp đi, K nhẹ nhàng hít một tiếng, cũng không đành lòng đánh thức đối phương.

Thế nhưng Đường Nhẫn ngủ không sâu, hắn rất nhanh vì động tĩnh của K mà giật mình tỉnh lại.

Đường Nhẫn há miệng, bỗng ý thức được mình vẫn còn trong lúc bị phạt, đành nuốt xuống lời hỏi thăm K, chỉ trầm mặc nhìn đối phương.

Nếu Đường Nhẫn tỉnh rồi, K cũng không cần lộ ra thương tiếc dư thừa, sắc mặt của hắn liền trầm đi.

"Vốn còn muốn cho ngươi nghỉ ngơi nhiều một chút, nhưng ngươi lại tỉnh nhanh như vậy, liền bắt đầu trừng phạt kế tiếp đi"

K nói chuyện, ánh mắt rơi vào trong quần Đường Nhẫn, hắn nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ đang ngủ có chút phản ứng, này cũng là một loại phản ứng rất tự nhiên.

"Rất lâu không làm trị liệu tiết niệu cho ngươi, ngươi nhất định rất tưởng niệm tư vị kia"

Đường Nhẫn trừng mắt nhìn, giữa chân mày cũng lơ đãng nhíu nhíu, hắn biết K muốn trừng trị mình thế nào, điều này làm cho hắn vừa mong đợi vừa sợ hãi

Đường niệu đạo bị một thanh kim loại dài nhỏ có điện chạy qua dằn vặt nơi bên trong yếu ớt của hắn , tư vị đó hắn đã biết rất rõ, chuyện này quả là một loại đòi mạng có hưng phấn cùng dằn vặt.

Vài tên cận vệ bất cứ lúc nào cũng đợi lệnh, khi bọn họ được K ra tín hiệu liền vào phòng.

"Đem bộ máy móc trong ngăn kéo thứ hai ra"

K chỉ vào cái tủ to hình chữ khẩu ra lệnh cho cận vệ, tiện tay xoa xoa mặt Đường Nhẫn.

Lúc trước đã phạt roi đối phương, ngẫu nhiên cho hắn một chút ngọt ngào cũng không phải không được, dù sao đối phương sẽ rất nhanh không còn nếm trải được tư vị ngọt ngào nữa.

Đường Nhẫn trầm mặc nhìn bọn cận vệ đem ống thông niệu đạo doạ người kia ra.

Ống thong niệu đạo rất nhanh được kết nối với nguồn điện, sau đó K từ trong một đống đầu thông niệu đạo độ dài không khác nhau mấy mà chọn ra một tiểu gậy.

Đường Nhẫn sốt sắng nhìn đối phương lựa gậy, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, thật tốt K không tuyển đại gậy kia, bằng không phía dưới hắn lại được mấy ngày tiểu ra máu.

K thuận lợi cầm lấy nước khử trùng cùng thuốc bôi trơn ở đầu giường, trước tiên đem tiểu gậy khử trùng lau chùi một lần, sau đó liền bôi một tầng dầy thuốc bôi trơn lên đó.

"Mở còng tay của hắn ra, để chính hắn tự làm dươиɠ ѵậŧ cương cứng"

Dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn khiến gậy khó có thể vào, nhưng K cũng không nghĩ hắn sẽ giúp Đường Nhẫn cương cứng, bởi vì vậy đối với Đường Nhẫn mà nói là một loại thưởng.

Tay Đường Nhẫn cuối cùng cũng được tư do chốc lát, hắn liếc mắt nhìn K, phát hiện ánh mắt lãnh khốc của đối phương, sau đó trầm mặc đưa tay tới trong quần, bắt đầu vuốt ve dươиɠ ѵậŧ vốn đã nổi lên chút phản ứng của mình.

Bọn cận vệ biết điều quay lưng đi, không hề nhìn lén Đường Nhẫn đang tự an ủi mình, cũng là chấp hành quy định của K, nếu như hắn không gọi thì không được nhìn, bọn họ ngoại trừ lúc làm việc chính sự không khỏi phải quan nơi riêng tư của Đường Nhẫn, thời điểm khác đều chủ động lãng tránh.

Dù sao, Đường Nhẫn chỉ là nô ɭệ của K, thứ gọi là nô ɭệ riêng sẽ không bất cứ lúc nào cũng chia sẻ cho người ngoài.

"A...."

Đường Nhẫn tự an ủi rất nhuần nhuyễn, thế nhưng kì thực hắn rất ít tự an ủi, bởi vì K không cho phép hắn tự mình an ủi.

Bên trong tinh hoàn đã đầy tϊиɧ ŧяùиɠ, Đường Nhẫn đã sớm muốn khẩn cầu K cho hắn phát tiết một lần, lần này ma xui quỷ khiến ngược lại tính có cơ hội.

Ngón tay thon dài phối hợp hình dáng nam căn (dươиɠ ѵậŧ) đồng thời chuyển động, K ở bên cạnh dường như đang xem kịch hay, trong mắt lộ ra một tia thoả mãn.

Trong chốc lát Đường Nhẫn liền cảm thấy thứ kia của của mình đã hoàn toàn cứng rắn, nếu tiếp tục nữa không chừng sẽ bắn, nhưng hắn biết mình không thể bắn, K tuyệt đối sẽ không cho hắn bắn lúc này.

Đường Nhẫn yên lặng mà buông tay, chỉ lộ ra một côn ŧᏂịŧ "nhất trụ kình thiên" trong quần, hắn cật lực giữ vững bình tĩnh của mình, nhưng ngực cùng bụng bởi vì hung phấn mà nặng nê phập phồng.

Nhất trụ kình thiên: một cột chống trời. Ý chỉ to lớn

"Hừ, ngươi thật nhanh mà"

K nói một cách lạnh lùng, đem một khoan dây đeo đen tới, trói đến gốc rễ nam căn của Đường Nhẫn, nhẹ nhàng nắm chặt. Như vậy có thể giúp Đường Nhẫn bảo trì cùng kéo dài độ cứng của dươиɠ ѵậŧ.

Gốc rễ bị ghìm chặt có một chút khó chịu, thế nhưng cũng có thể chịu được,

Đường Nhẫn nhẹ nhàng rêи ɾỉ một tiếng, lập tức nhắm chặt mắt lại.

Bởi vì hắn biết niệu đạo của mình bây giờ phải tiếp nhận điều giáo của K.

Sau đó, K tự mình nắm chặt nam căn Đường Nhẫn, dùng thứ đã sớm được bôi gel bôi trơn kia gảy một chút lên đầu niệu đạo của đối phương, sau đó từ từ hướng phía dưới thăm dò đi vào.

Đau đớn lúc bị xâm nhập cũng xem như có thể chịu được, Đường Nhẫn nhíu lông mày, hơi thở dày đặc.

Thế nhưng gậy kim loại tiến vào ngày càng sâu, thống khổ cuối cùng cũng khiến Đường Nhẫn không nhịn được trầm thấp rêи ɾỉ một tiếng.

K lạnh lung nhìn Đường Nhẫn, liếc mắt một cái, cảnh cáo nói

"Câm miệng cho ta, hoặc là ngươi còn muốn bị tắc miệng nếm trải tư vị hít thở không thông sao?"

K vừa ra lệnh, Đường Nhẫn một tiếng rêи ɾỉ cũng không dám phát ra, hắn cắn vào môi dưới, mạnh mẽ nhẫn nại tiếp nhận dằn vặt.

Cuối cùng, gậy kim loại dưới sự phối hợp của Đường Nhẫn đã cắm vào toàn bộ, chỉ chừa một đoạn nhỏ bên ngoài để thuận tiện lấy ra.

Trên đỉnh gậy kim loại có một sợi dây điện được nối với một cái hộp nhỏ, K điều chỉnh nguồn điện, sau đó ngón tay nhấn vào một cái nút.

"A..."

Bên trong niệu đạo đột nhiên chấn động khiến Đường Nhẫn nhất thời phát ra một tiếng khàn khan kêu to, khi hắn phát hiện mình vừa thất thố, K đã nhíu mày nhìn hắn.

"Như vậy liền không chịu được sao? Xem ra gần đây đã làm ngươi sống quen trong nhung lụa rồi."

Nhớ tới trước đây mình điều giáo Đường Nhẫn còn mãnh liệt hơn bây giờ đối phương đều có thể chịu đựng được, mà bây giờ mình tâm huyết dâng trào trừng phạt đối phương một chút, lại thấy được loại cảnh tượng chán ghét này.

Lửa giận trong lòng K không thể nói một chút cũng không có.

"Đem hắn trói lại, lấp kín miệng lần nữa."

Đường Nhẫn rất nhanh vì kí©h thí©ɧ dưới hạ than mà trên đầu xuất hiện một tầng mồ hôi, hắn mở to mắt, bất đắc dĩ nhìn trần nhà trắng noãn, đã không cách nào suy nghĩ được.

Hai tay rất nhanh mất đi tự do, miệng Đường Nhẫn lần thứ hai tiếp thu áp bức của khẩu cầu.

K lạnh lùng nhìn bọn cận vệ đang đeo khẩu cầu, khiến thần sắc Đường Nhẫn lần thứ hai trở nên thống khổ.

"Được rồi, các ngươi ra ngoài đi."

Lệnh cận vệ rời đi, K lúc này mới quan sát kỹ tình hình Đường Nhẫn, giữa hai lông mày đối phương đã xuất hiện nếp gấp, mà cặp mắt màu xanh kia cũng lộ ra chút ít dấu vết thống khổ, cùng lúc đó, Đường Nhẫn hô hấp rất chậm và nặng, nhìn qua rất khó chịu.

"Thử kiên trì một canh giờ đi"

K cười nói, Đường Nhẫn khẽ đảo mắt nhìn về phía K, toát ra một vẻ cầu khẩn.

Thế nhưng K không để ý đến hắn, chỉ đem bịt mắt trong tủ đầu giường ra.

"Hưởng thụ cho tốt"

Thời điểm bịt mắt màu đen đè xuống, trong mắt Đường Nhẫn tràn đầy sợ hãi cùng bài xích.

Hắn chán ghét bóng tối, cnagf chán ghét việc không nhận biết được thế giới bên ngoài.

Đắng chat nghẹn ngào cuối cùng từ cổ họng hắn tràn ra ngoài, K lần này cũng không trách cứ đối phương.

Hắn biết Đường Nhẫn sợ tối, sợ bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Bởi vì căn nguyên đều do một lần hắn trừng phạt Đường Nhẫn, mà lần trừng phạt đó khiến Đường Nhẫn cơ hồ đến mức tinh thần suy sụp.

Mặc dù bây giờ hắn sẽ không cực đoan trừng phạt dằn vặt đối phương, nhưng nho nhỏ trừng phạt vẫn là tất yếu.

Hết chương 3