Chương 17: Nhϊếp Chính Vương Có Mưu Đồ Xấu

Thẩm Tĩnh cúi đầu, lầm lỳ bước lên phía trước theo lời tên chủ nô. Tiếng xích kêu leng keng khi cô bước vào vùng được ánh sáng chiếu rọi trong hầm ngục ẩm ướt. Thật nực cười làm sao, một vị tiểu thư danh gia vọng tộc lại phải chịu cảnh tù tội như thế này, chỉ vì một câu nói đùa của lão phụ thân chết tiệt với cẩu hoàng đế.

Ánh mắt hàm chứa nhiều nước khiến Thẩm Tĩnh ngẩn người, thiếu nữ dừng lại trước mặt cô, thút thít mấy lần mới nói ra hơi: "Ta... Ta chọn người này."

Là tam tiểu thư Phó gia, người được đính ước với cẩu hoàng đế sau này.

Cô là người được chọn làm thị vệ của nàng.

Sau một khoảng thời gian dài gắn bó, Phó Lam thả Thẩm Tĩnh ra ngoài.

"Sau này đừng quên ta là được."

Người con gái đó khiến cô vĩnh viễn không thể quên đi nổi.

Nhiều năm sau khi Phó Lam thả Thẩm Tĩnh ra ngoài, cô trở thành đại - gian thần - vương công khuynh triều đảo quốc chỉ bằng một tiếng hô, Phó Lam trở thành mẫu nghi thiên hạ, hỷ phục đỏ rực sánh đôi cùng cẩu hoàng đế.

Mà không ai biết, ngày đó Thẩm đại vương công, quyền lực nhất vương quốc đó, chỉ có thể bất lực nhìn người mình yêu thương rơi vào tay người khác, không thể làm gì.

Cho đến khi cẩu hoàng đế bị một quý phi mê hoặc, biếm Phó Lam trở thành phế hậu, phế truất thái tử của hắn, đẩy cả hai người vào nơi một đi không thể trở về hình người là Vũ Hình lệnh.

Mà Phó Lam hôm đó lặng lẽ đến tìm Thẩm Tĩnh, cầu khẩn: "Có thể giúp ta hai điều này không? Ta có thể cho ngươi bất cứ thứ gì."

"Thành giao."

Trên đại điện của Tử Cấm Thành hôm đó nhuốm trong bể máu. Thẩm Tĩnh từng bước từng bước dắt theo thái tử qua xác của cẩu hoàng đế, ngồi lên long ỷ thành ấu đế, cô bây giờ Nhϊếp Chính vương nắm quyền thiên hạ, mà Phó Lam lại chính là thái hậu buông rèm nhϊếp chính dưới cái danh của cô.

Năm Sóc Nguyên thứ ba, Vĩnh quốc thịnh trị.

"Điều thứ hai thái hậu muốn là gì, thần đều có thể đáp ứng."

"Cái ai gia muốn là ngươi, có được hay không?"

"Thái hậu, thần cần phải suy nghĩ kỹ hơn về điều này..."

"Thẩm Tĩnh! Ngươi dám!"

Thẩm Tĩnh kinh ngạc ngẩng đầu, đón tiếp người đang bỏ mặc lễ nghi lao vào trong vòng tay của bản thân.

Cảm giác không chân thực, cho đến khi vết cắn của Phó Lam hằn sâu xuống cổ của cô.

Nhϊếp Chính vương khuynh triều đảo quốc thanh lãnh cấm dục một đời không muốn lập phu nhân, chính là một con sói đói trên giường ngủ.

Thái hậu đã chứng minh điều đó là sự thật.