Chương 21: Nói thật hay mạo hiểm

Đối mặt với sự trêu chọc không có ác ý của đối phương, Triệu Mặc chỉ cười.

Lần này đổi thành người đàn ông đeo kính xấu hổ, rõ ràng đây không phải đề tài hay khi nói chuyện với người lạ lần đầu gặp nhau, nhưng tối hôm qua quả thực bọn họ bị sốc.

Đến đây du lịch cùng vợ đã cố tình xin nghỉ phép là bởi vì tranh thủ mùa ế khách, hai người vừa mới kết hôn không lâu nên cũng coi như ngọt ngào, hoà hợp, nhưng so sánh với cặp đôi tối hôm qua, vẫn cảm thấy hơi tự ti.

Giống như người bên này đã thổi còi xong nhưng tiếng còi của người bên kia vẫn chưa hết nửa hiệp.

Nam sinh đổi chủ đề, chỉ vào mái vòm lều phía xa: “Em thấy tấm biển hiệu ở cửa có ghi có thể uống sữa bò Yak Tây Tạng, không thì chúng ta vào trong nghỉ ngơi một lát?”

Người đàn ông đeo kính nhận lấy bậc thang cậu sinh viên đưa qua, “Đúng đúng đúng, gió thổi lâu quá, chúng ta vào trong nghỉ ngơi một lát đi.”

Trong lúc nghỉ ngơi, chủ trang trại dẫn một nhóm người mở cửa căn lều lớn nhất, bên trong rộng rãi, sáng sủa, tràn ngập phong cách dân tộc.

Phía trên là mái vòm cong, bao quanh là tường nối đan xen, phía ngoài là tấm rèm lộng lẫy dệt bằng len, các màu sợi len khác nhau đan thành các hình truyền thống.

Trên tấm thảm tròn dày, đẹp là một chiếc bàn gỗ thấp, trên đó bày vừng khô, bánh cuộn thừng, trái cây, cùng với một bình lớn đựng trà ngọt Tây Tạng mới pha.

Thời gian thưởng trà chiều trên thảo nguyên, mấy người tụ tập quanh chiếc bàn tròn, từ buổi trưa còn xa lạ, khách sáo, bầu không khí bây giờ đã sôi nổi, thân thiện.

Những cuộc gặp gỡ trên đường bản chất là sự giao nhau của những đường thẳng song song, họ gặp nhau ở một địa phương, một môi trường xa lạ, với những thân phận và nguồn gốc khác nhau. Những người tụ tập ngồi với nhau ngày hôm nay có thể sẽ không có cơ hội gặp lại nhau sau khi chia tay.

Đây quả thực là một loại duyên phận, nếu Nguyễn Sao không hạ quyết tâm bỏ lại tất cả để bắt đầu cuộc hành trình này, cô cũng sẽ không gặp được Triệu Mặc, chủ một tiệm sửa xe bình thường ở một huyện nhỏ phía Tây Bắc nhưng lại đủ làm cô ngạc nhiên.

Một người đàn ông cao lớn, hoang dã và mạnh mẽ cùng một cô gái thành phố duyên dáng và xinh đẹp, nhìn thế nào cũng ra một câu chuyện.

Nữ sinh ngồi bên cạnh Nguyễn Sao, cô nàng rất thích chị gái xinh đẹp này, nhìn nhiều lần vẫn thấy vui mắt.

Sau nửa cốc trà ngọt, cơ thể vốn đang lạnh buốt vì gió đồng cỏ thổi mạnh cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ít.

Cặp đôi sinh viên trò chuyện, cười đùa, lẩm bẩm vài câu rồi quay người trở lại bàn tròn với đôi mắt sáng ngời.

“Nếu không chúng ta chơi trò chơi đi?”

“Được.” Cặp vợ chồng trẻ đồng ý.

Nguyễn Sao gật đầu.

“Chúng ta chơi nói thật hay mạo hiểm.” Nam sinh lấy lấy ra một bộ bài trong balo, chọn ra một vài con số và một con át chủ bài, xáo trộn vài lần trước mặt mọi người, sau đó dùng khăn lau sạch quân bài trên bàn, đặt bài lên mặt bàn.

“Người rút được lá bài Đại Vương sẽ phải lựa chọn nói thật hay mạo hiểm!”

Ván đầu tiên.

Nữ sinh rút trúng, cô nàng chọn nói sự thật.

Ứng dụng điện thoại chọn ngẫu nhiên một câu hỏi.

“Bạn và bạn trai bạn, ai theo đuổi ai trước?”

Nữ sinh che miệng cười nói: "Ừm..Thật ra em là người tỏ tình trước! Nhưng lần đầu tiên sau khi anh ấy từ chối em chuyển thành anh ấy theo đuổi em, phải ba tháng em mới đồng ý.”

Hai người mỉm cười nhìn nhau, bàn tay của nam sinh nhéo tay cô nàng dưới gầm bàn, vô cùng ngọt ngào.

Lần thứ hai, người đàn ông đeo kính chọn mạo hiểm.

Lần này thử thách có tên "Thực hiện chống đẩy hai mươi lần trên người khác giới."

Mọi người ở đây đều đi thành từng cặp, hoàn toàn không độc thân hay trong mối quan hệ ái muội. Người đàn ông đeo kính không ngần ngại chọn vợ, anh ấy vừa nói xong liền chống đẩy hai mươi cái, mặt hai vợ chồng đỏ bừng, một người mệt mỏi, một người xấu hổ.

Ván thứ ba, Nguyễn Sao bất hạnh trúng đạn.

Cô hít sâu một hơi, lắc đầu: “Tôi chọn nói sự thật.”

Sau khoảng thời gian ngắn ngủi, một câu hỏi thú vị kinh điển hiện lên.

“Chuyện lãng mạn nhất mà bạn từng làm với bạn trai cũ là gì?”

Tiếng cười đột nhiên im bặt.

Những người ngồi quanh chiếc bàn tròn vô cùng xấu hổ, trong không gian của các cặp đôi, đột nhiên đặt câu hỏi này, không khó để nhận ra câu hỏi cố tình làm khó mọi người.

Chỉ có thể nói vận may của Nguyễn Sao không tốt.

“Ha ha ha ha, hệ thống gì đây, quay câu khác, quay câu khác đi!”

Nữ sinh ra vẻ nổi giận, vừa cười vừa phàn nàn xoa dịu bầu không khí.

Nguyễn Sao ngồi dậy, xua tay, “Không cần đâu, cứ tuân theo quy tắc trò chơi đi.”

Không có gì mà cô không thể nói.