Chương 48: Người phụ nữ của tôi phải như thế này mới đúng!

Thấy Kinh Nguyên từ chối, Kiêu Mặc Hiên trầm ngâm vài giây: “Vậy cháu sẽ cho dì số điện thoại người này. Cô ấy tên là Thanh Tâm Ngôn, là chủ một cửa hàng đồ hiệu, có quan hệ tốt với chúng cháu, cháu sẽ nói với cô ấy một tiếng, dì có gì không hiểu thì có thể hỏi cô ấy, chẳng hạn như giá cửa hàng, phong cách trang trí các loại, cô ấy sẽ giúp dì, hơn nữa trước đây cô ấy đã từng gặp Ca Nhi rồi." Kiêu Mặc Hiên nói, đồng thời viết số điện thoại của Thanh Tâm Ngôn cho Kinh Nguyên.

Kinh Nguyên giơ tay nhận lấy: "Được, cảm ơn cháu."

"Dì không cần khách khí, ăn xong dì tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi. Chỗ này cứ giao cho cháu và Phong Tử, vừa khéo hai chúng cháu cũng có chuyện muốn nói."

Kinh Nguyên mỉm cười gật đầu: "Được, hai cháu vất vả rồi.. Dì về phòng nghỉ ngơi, muốn ăn trái cây hay gì các cháu cứ tự nhiên."

"Vâng ạ." Kiêu Mặc Hiên đáp lại, đứng dậy khỏi ghế, nhìn Kinh Nguyên về phòng nghỉ ngơi.

Thấy chỉ còn lại mình và Kiêu Mặc Hiên, Phong Tử vừa dọn dẹp vừa hỏi: "Nếu cô ấy quay về, vậy chẳng phải chúng ta phải huấn luyện nghiêm khắc hơn sao?"

"Tiến vào giai đoạn tiếp theo. Ngày mai cậu về quân đội, tôi sẽ để cô ấy ở lại thêm một đêm nữa, nếu cấp trên hỏi, cậu chỉ cần nói rằng tôi đưa cô ấy đi làm một nhiệm vụ đặc biệt."

"Nhiệm vụ này khá đặc biệt, gặp gỡ phụ huynh. Nhưng anh không lo cô ấy sẽ làm hỏng chuyện sao?"

Mặc dù người ta nói rằng gia đình anh sẽ không cưới con dâu dựa trên xuất thân, nhưng năng lực gây rắc rối của Mộc Ca thực sự không khiến họ đau đầu sao?

"Cậu cho rằng Mộc Ca là cậu à?" Mộc Ca là một cô gái thông minh, nếu không rõ mối quan hệ của anh và gia đình anh thì cô sẽ không làm loạn.

"Ha, xem thử làm em ghét chưa này, nói chuyện nghiêm túc với anh, vụ án Mộc Ca bị đυ.ng bởi vì người bị bắt sống chết không chịu mở miệng, hơn nữa không điều tra được manh mối khác nên chỉ có thể kết án."

Kiêu Mặc Hiên cúi đầu rửa bát: "Phùng Tam không có động tĩnh gì à?"

"Không có."

"Thật ra hắn rất bình tĩnh."

“Anh hoài nghi gã sẽ gây ra chuyện lớn sao?” Phong Tử hiểu Kiêu Mặc Hiên, khi anh nhắc đến người khác với giọng điệu trầm thấp thì nhất định có ý khác.

Kiêu Mặc Hiên đặt chiếc bát sạch cuối cùng xuống, giơ tay lấy khăn giấy ra: “Nếu không thì làm sao hắn có thể nuôi đám đàn em kia?”

"Nhưng bây giờ tiếng gió lớn như vậy, thêm lần trước hắn biết chúng ta vô ý theo dõi hắn, anh cho rằng hắn sẽ bất chấp mà gây án sao?"

“Hắn càng biết chúng ta đang nhắm vào hắn thì hắn càng muốn phân cao thấp với chúng ta, nhưng trọng tâm của chúng ta hiện tại là huấn luyện Mộc Ca và các thành viên khác trong nhóm, sau đó chấp hành những nhiệm vụ ngày càng nặng nề hơn, vì vậy bên hắn hãy để cho cảnh sát xử lý.”

"Vậy ngày mai trước khi đi, em sẽ đến đó và đưa thông tin chúng ta thu thập được cho họ."

Kiêu Mặc Hiên gật đầu, chỉ vào một phòng ngủ khác: “Được rồi, cậu có thể về phòng nghỉ ngơi. Tôi phải kiểm tra xem cô ấy có tìm được thông tin của người đàn ông đó hay không.”

“Ý anh là người đàn ông xuất hiện ở nhà Thẩm Thanh Đồng sao?” Vẻ mặt Phong Tử đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Ừm, cô gái này rất tò mò, giác quan cũng rất nhạy cảm, cho nên nhất định sẽ muốn biết thân phận của người đàn ông kia."

"Đột nhiên em cảm thấy hai người rất xứng đôi. Phúc hắc y chang nhau, làm tổn thương người khác mà không cần dùng bất kỳ lời lẽ chửi rủa nào cũng giống nhau. Điều quan trọng nhất là hai người sẽ tìm hiểu đến tận cùng những thứ mà các người tò mò, dáng vẻ không tra ra không được." Đối với hành động hôm nay của Mộc Ca , Phong Tử thực sự cảm thấy cô và Kiêu Mặc Hiên rất hợp.

Kiêu Mặc Hiên nhẹ giọng nói, có chút kiêu ngạo nói: “Người phụ nữ của tôi phải như thế này mới đúng!”