Chương 23: Ảnh chụp
“Còn chưa hết đâu…” Hướng Vũ còn chưa nói xong đã bị Bùi Tĩnh Tùng cắt ngang, quan trọng là hắn cảm thấy, nếu cứ để Hướng Vũ tiếp tục, trước 8 giờ, tiệm sửa xe không đóng cửa được.
“Biết rồi biết rồi.” Hướng Vũ oán niệm sâu sắc nhìn Bùi Tĩnh Tùng một cái, lại lưu luyến quay đầu nhìn Bùi Nghiên, sau đó tìm được số di động của cô Thượng, ra ngoài gọi điện đưa xe đến cho người ta.
Lão Trần sợ Bùi Nghiên cảm thấy bị làm phiền, cố ý vì học trò nhỏ của mình nói mấy câu: “Thằng bé chính là như vậy, ngày thường cũng nói nhiều.”
“Không sao đâu.” Trái lại Bùi Nghiên cũng không cảm thấy có gì lạ, dù sao bên người cô có Chu Phương Phương và Lục Giang Bắc, ầm ĩ đến mấy cô cũng đã được chứng kiến, Hướng Vũ chỉ nói nhiều một chút, chưa đủ để khiến cô bối rối.
Bùi Tĩnh Tùng thay quần áo lao động, sáng hôm nay lại có thêm mấy chiếc xe đưa đến, trong tiệm phần lớn là người học nghề, đến gần lễ Quốc Khánh còn có hai người xin nghỉ, chỉ sợ làm không hết việc, Bùi Tĩnh Tùng đành phải tự mình ra trận.
Cầm cờ lê đi đến trước xe, hắn mới đột nhiên nhớ đến hôm nay mình dẫn Bùi Nghiên đến đây, vừa rồi hắn cẩn thận quan sát, phát hiện Bùi Nghiên không phản cảm với nơi này, điều này khiến cho trong lòng hắn thả lỏng không ít.
Giọng điệu nói chuyện cũng nhẹ nhàng hơn mấy phần.
“Trong văn phòng cha có máy tính, mật khẩu giống như ở nhà, con nhàm chán có thể qua bên đó ngồi, chờ cha một lúc, buổi tối cha hẹn chú Chu của con, đến lúc đó Phương Phương cũng đến, chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn cơm.”
“Vâng ạ.”
Máy tính cũng không có gì vui, Bùi Nghiên tùy ý chọn một bộ phim điện ảnh, xem trong chốc lát đã cảm thấy không thú vị, bấm ra bấm vào, mở phần mềm âm nhạc trên di động tìm một bài hát, Bùi Nghiên nghe nhạc, bắt đầu dùng máy tính Bùi Tĩnh Tùng chơi game… là liên minh thực hỏa… trong máy Bùi Tĩnh Tùng cũng có.
Bùi Nghiên có chút ngạc nhiên, dù sao ở trong ấn tượng của cô, chỉ có nam sinh mới thích chơi game, lấy tính cách bà ta, hẳn là không thích chơi mới đúng, sao lại xuất hiện trên máy tính của hắn.
Không biết mang theo tâm tư gì, sau khi chơi một ván, Bùi Nghiên không đè được sự tò mò trong lòng, sau cùng vẫn di chuột đi xem máy tính của Bùi Tĩnh Tùng.
Ưm, giao diện máy tính của Bùi Tĩnh Tùng rất sạch sẽ, không có phần mềm dư thừa gì, chỉ có trò chơi kia là khác thường.
Bùi Nghiên nhìn một lúc đã mất hứng thú, thu hồi lí trí, cũng cảm thấy mình xem máy tính của người khác là một hành vi không lễ phép, cho dù người này là cha cô.
Di chuyển chuột, Bùi Nghiên muốn tắt khỏi giao diện máy tính.
Con trỏ không cẩn thận bấm vào icon wechat, một ảnh chụp người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt Bùi Nghiên.