Chương 21: Làm quen
Cho nên lần này Bùi Tĩnh Tùng hỏi dò ý kiến của cô như thế, Bùi Nghiên vẫn cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Nhưng chút ngạc nhiên này cũng chỉ duy trì vài giây, cô đột nhiên nhớ đến vừa rồi Bùi Tĩnh Tùng có nói, nếu như hắn có việc bận sẽ gọi điện nhờ chú Trần, cô không thể không hoài nghi, Bùi Tĩnh Tùng đang là vì trải đường cho sự vắng mặt sau này của mình.”
Ánh mắt Bùi Nghiên trở nên lạnh nhạt hơn không ít.
Hôm nay là cuối tuần, trên đường người đến người đi, náo nhiệt không thôi, chờ Bùi Nghiên làm bài xong, Bùi Tĩnh Tùng lái xe đưa cô đến tiệm.
Hướng Vũ nhìn hai cha con đột nhiên xuất hiện, kích động đến mức nắm chặt cánh tay lão Trần.
Lão Trần ăn đau, vỗ một cái lên đầu Hướng Vũ: “Thằng nhóc nhà cậu bình thường chút.”
“Thầy, thầy…” Ai u một tiếng, Hướng Vũ lôi kéo cánh tay áo của Trần Tranh, để hắn ta nhìn ra cửa: “Là Tiểu Nghiên Nghiên kìa…”
Trải qua Hướng Vũ phát huy ma lực vô địch, rốt cuộc lão Trần cũng tước vũ khí đầu hàng, trong lúc anh ta luôn thề sẽ đứng đắn chung đυ.ng với cô nhóc, tuyệt đối không dọa đến Bùi Nghiên, Trần Tranh mới nói cho anh ta biết tên của Bùi Nghiên.
Mặc dù như thế, lúc nghe thấy xưng hô Tiểu Nghiên Nghiên này, lão Trần cũng cảm thấy nổi da gà một phen.
Nghĩ đến dáng vẻ tích chữ như vàng thường ngày của Bùi Nghiên, lão Trần lo lắng, lo lắng Hướng Vũ vừa mở miệng đã bị cô nhóc thật sâu ghét bỏ.
“Nói nhiều như vậy làm gì, ổn trọng một chút.” Dù sao cũng là đứa nhỏ đi theo mình nhiều năm, mặc dù lão Trần không hi vọng gì vào việc anh ta và Bùi Nghiên có chuyện gì đó, nhưng vẫn muốn để cho anh ta thông qua cơ hội này rèn luyện tâm tính.
“Cháu hiểu mà.”
Gương mặt tuấn tú của Hướng Vũ cười tươi như một đóa hoa, đi lên đón: “Ông chủ… Chú Tùng, hai người đến rồi ạ, trên đường đi có tắt không? Trưa nay cháu ra ngoài ăn cơm, thấy đầu phố bên kia rất náo nhiệt, đoán chừng mai còn nhộn nhịp hơn cả hôm nay.”
Nói xong, anh ta giống như lúc này mới phát hiện ra Bùi Nghiên vậy: “Đây là Nghiên Nghiên nhỉ? Chào em, anh tên Hướng Vũ, anh xin lỗi chuyện hôm qua, anh không biết là em, chỉ nghĩ đang ở phòng tắm, định để em chờ ở bên ngoài, vẫn là thầy nói cho anh, anh mới biết được, hôm nay anh muốn nói xin lỗi em.”
Bùi Nghiên có chút ấn tượng với anh ta, cô khẽ gật đầu: “Không có việc gì.”
Hướng Vũ cười ha ha.