Chương 3: Có phải là không được rồi không

Nói xong, cô lập tức lấy cái chết để chứng tỏ trong sạch. Cô đập đầu vào cây cột, sau đó ngất đi.

Đương nhiên, sức lực đã được khống chế nên chắc chắn là không thể chết rồi. Cô còn phải chấp hành nhiệm vụ xem kịch vui nữa đấy.

Quan Minh Nguyệt tin tưởng những lời cô nói trước khi tự sát cũng đủ để làm Cố Thành cứu mạng mình.

Lần này Cố Thành gặp nạn ở bên ngoài đã gặp được một căn cứ còn lớn hơn nơi này nữa. Mà thủ lĩnh của căn cứ đó là Quan Trọng Thanh - cậu của Quan Minh Nguyệt.

Trong nguyên tác, đến cuối cùng Cố Thành thống nhất các căn cứ lớn. Trước mắt hẳn là hắn vẫn còn đang ở thời kỳ ngủ đông.

Nói như vậy, cho dù sau này hắn muốn lấy được căn cứ của Quan Trọng Thanh, hay là muốn nhận được sự trợ giúp của ông ấy, thì Quan Minh Nguyệt đều sẽ là lá bài tẩy của hắn. Một lá bài tốt, lại yêu hắn đến nỗi nguyện ý đi tìm chết như vậy, Cố Thành làm sao có thể để cô chết thật chứ.

Quả nhiên, khi Quan Minh Nguyệt mở mắt ra, phát hiện bản thân đang nằm trên giường của Cố Thành, toàn thân đã được băng bó cẩn thận.

Cố Thành đẩy cửa vào thì phát hiện Quan Minh Nguyệt đã tỉnh.

Con ngươi sâu thẳm đánh giá cô nhìn không ra vui buồn, hắn nhàn nhạt mở miệng: “Em tỉnh rồi.”

Quan Minh Nguyệt lập tức đỏ mắt, “Gia, anh đang quan tâm em sao? Em rất vui, là gia cứu em à? Anh không nỡ để em chết phải không?”

Cô dựa đầu vào l*иg ngực Cố Thành, dáng vẻ kiểu như anh quả nhiên là yêu em, em thật là cảm động mà. Cô còn thuận tiện dùng bộ ngực mềm mại cọ cọ vào vòm ngực rắn chắc của người đàn ông.

Quả nhiên, hắn cứng đờ.

Hắn vươn một bàn tay ra vỗ vỗ phía sau lưng Quan Minh Nguyệt để trấn an, “Không có việc gì, em an tâm dưỡng thương đi.”

“Gia ~” Quan Minh Nguyệt gọi một tiếng ngọt ngào tê dại đến tận xương tuỷ. Đây xem như là một cái ám hiệu trong khuê phòng của hai người họ.

Thân thể này của cô đã bị Cố Thành dùng thuốc cải tạo, hắn chỉ cần chạm một chút thì bên dưới cô đã nước chảy ròng ròng. Giờ phút này đã sớm mềm thành một đống, miễn cưỡng lắm mới có thể treo ở trên người Cố Thành.

Tay nhỏ mềm mại linh hoạt như rắn nước mò vào trong áo của người đàn ông, sờ qua cơ bụng cứng như đá, bụng nhỏ lởm chởm lông, lại len lên bờ ngực rộng lớn. Môi anh đào ngẩng lên mυ"ŧ hôn hầu kết gợi cảm của người đàn ông…

“Ưm ~ ” Quan Minh Nguyệt đang hôn hăng say thì lại bị Cố Thành đẩy ra.

“Em dưỡng thương cho khoẻ đi.”

Sau khi để lại những lời này Cố Thành cũng không quay đầu lại lập tức rời đi. Làm Quan Minh Nguyệt ở phía sau tức đến mức dậm chân.

Tên đàn ông này có phải là không được rồi không!

Cô bảo hệ thống tra giá trị động tâm của Cố Thành với mình — 0!

Vậy mà lại là 0! Thế mà lại có người không dao động dưới váy thạch lựu của cô.

Nhưng thân thể này là Cố Thành cải tạo dựa theo sở thích của hắn. Lúc trước hắn sủng hạnh tận ba tháng, không lý nào lại không yêu.

Chẳng qua sau khi cô suy nghĩ cẩn thận lại thì có thể hiểu được. Cố Thành là con cưng của trời ở thế giới này, muốn cái gì thì có cái đó. Một người phụ nữ đã bị tên đàn ông khác chạm vào, làm sao hắn lại thèm được?

Ha, Quan Minh Nguyệt cười lạnh một tiếng.

Xem ra hiện giờ đối với Cố Thành cô chỉ có giá trị lợi dụng chứ không có giá trị làm người phụ nữ của hắn.

Nhưng rõ ràng Cố Thành đã cải tạo làm cho thân thể này của cô trở nên dâʍ đãиɠ không thể rời đàn ông được.

“Cố Thành ơi là Cố Thành, anh không thoả mãn được tôi, vậy thì đừng trách tôi túm lấy người bên cạnh anh nhé.”