Chương 8: Cố Thời Vân

Mà Chu Huệ Nhiên lại vô cùng hưng phấn.

“Thật sự rất đẹp trai nha! Lại còn vừa cao vừa lớn, thật thích quá đi! Hắn gọi là cái gì nhỉ? Vân Cẩm à?”

Tống Vi nheo nheo mắt, trong lòng dấy lên cảm giác không tốt lắm:

“Ai? Là Cảnh Vân sao?”

“Cậu biết hắn sao!? Vậy mà không nói cho tớ biết! Thật tốt nha, cậu có coi tớ là chị em tốt không thế?”

“Cậu cũng đâu phải chưa thấy qua, không phải ba chúng ta cùng nhau học cấp 2 còn gì?”

Chu Huệ Nhiên lúc này mới nhớ tới:

“Cái… Cái bạn lùn lùn ấy hả? Là hắn á?”

Cảnh Vân hồi còn học cấp 2 cũng mới chỉ cao có 1m6 mấy, tuy rằng luôn ở đội bóng rổ nhưng không nhận được sự chú ý từ nhiều nữ sinh khác. Chỉ là không nghĩ tới lên cấp 3 một cái vóc dáng lại biến hóa kinh người như vậy, hiện tại đã cao gần đến 1m8.

Tống Vi nhịn không được mà trêu chọc:

“Sao? Bắt đầu thấy thích cậu ấy rồi sao?”

Chu Huệ Nhiên thản nhiên nói:

“Cùng một màu da với nam thần Cổ Thiên Lạc của tớ thì như vậy mới đẹp trai!”

Tống Vi không đồng ý:

“Da trắng mới là đẹp nhất! Trai đẹp có làn da màu trắng mới đẹp!”

Hai người trên đường đi đều tranh luận thực sôi nổi.

Tống Vi lúc này mới kể cho Chu Huệ Nhiên người vừa nãy cô thấy. Chu Huệ Nhiên liền đáp:

“Cậu ấy cũng đã học cùng bọn mình mà. Đúng là khá đẹp trai nhưng lùn quá, sắc mặt còn âm u dọa người.”

Nghe được cái tên quen thuộc kia, Tống Vi không nhịn được nói:

“Hóa ra là hắn à.”

Tống Vi cùng Chu Huệ Nhiên một đường đùa giỡn, trong túi quần Tống Vi không may rơi ra một chiếc băng vệ sinh, cô cũng không có phát giác ra.

Cố Thời Vân vừa vặn đi sau hai người, vừa rồi giờ học toán anh nhìn Tống Vi chằm chằm, vừa vặn cô cũng nhìn anh như vậy, cô giống như không nhìn rõ vẻ mặt của anh thì phải?

Kỳ thật Tống Vi bị cận thị, không nhìn thấy rõ gương mặt Cố Thời Vân.

Nhìn Tống Vi rơi mất miếng băng vệ sinh, Cố Thời Vân do dự một hồi mới đem nó nhặt lên.

“Bạn học, cậu làm rơi đồ rồi.”

Giọng nói Cố Thời Vân cùng với vẻ ngoài của hắn đặc biệt giống nhau đều mang một vẻ trong trẻo, sạch sẽ.

Nếu không phải đang trong trường hợp xấu hổ thì có lẽ cô sẽ không nhịn được mà rung động.

Nhìn băng vệ sinh trước mặt này, Cố Thời Vân cầm nó cũng đều là một màu trắng thế nên càng làm cho vết thương trên mu bàn tay hắn đặc biệt bắt mắt.

Tình huống này khá đặc biệt vì tuổi của họ đang trong giai đoạn mới lớn vì thế nên chỉ cần có một hành động thân mật nào giữa nam và nữ xảy ra liền không nhịn được mà có tin đồn lan truyền.

Các nam sinh cũng không hề kiêng dè gì mà nhìn chằm chằm ngực của các bạn nữ rồi to nhỏ mà bàn tán.

Ngay lập tức thấy Cố Thời Vân đưa cho Tống Vi băng vệ sinh liền bắt đầu thì thầm to nhỏ:

"Bạn học nữ kia thật không biết xấu hổ! Giữa ban ngày lại cùng bạn học nam kia có những vấn đề quá phận."

"..."

Chu Huệ Nhiên so với cô kích động hơn nhiều lớn tiếng mắng chửi lại.

Tống Vi nhanh chóng nhận lấy băng vệ sinh, cảm ơn rồi xoay người kéo Chu Huệ Nhiên rời đi.