Chương 6

Bên kia Ueno Makoto hắc xì một cái, hắn cảm thấy thân thể này thật yếu ớt quá mức.

Một con mèo tam thế có hơi béo đang nằm trên tay Ueno Makoto, muốn nhân lúc hắn ngay người định chạy trốn, nhưng không thành công.

Ngược lại càng bị ôm chặt.

“Nhẹ chút nhẹ chút! Đau quá, đau quá!” Mèo tam thể gào to.

Sức lực trên tay của Ueno Makoto cũng không có giảm bớt, nhắc mèo béo lên trước mặt mình, hiếu kỳ hỏi “Mày là cái gi?”

“Ta không phỉa đồ vật” Mào béo kêu lên “Ta có tên, ta tên Đốm”

Mèo béo nhìn Ueno Makoto hỏi “Ta mới cần hỏi ngươi là thứ gì sso! Ngươi đem Ueno Makoto giấu đi đâu rồi?”

Có một lần mèo béo ghé nghỉ chân ở chung cư này, bị nguyên chủ Ueno Makoto thấy được, sau đó hắn cho mào bắn này ăn.

Thậm chí còn vui vẻ chơi với mèo béo một lúc, hăn không có đồ ăn ngon cho mèo béo nhưng lại thường xuyên cho cá khô.

Với tôn chỉ của cho không không ăn sẽ phí, nên mèo béo thường xuyên ghé lại đây.

Sáng nay khi mèo béo thấy Ueno Makoto, hắn vẫn còn là một người bình thường, hiện tại liền trở thành một đại yêu quái khoác da của Ueno Makoto, một thân tử khí nồng đậm còn lợi hại hơn cả nó.

Sớm biết vậy nó đã chạy ngay khi thấy tình huống không đúng rồi.

Cũng tại nó quá tò mò chuyện xảy ra tiếp theo.

Hơn nữa hồi nãy Ueno Makoto đâu có đáng sợ tới vậy.

Đây là hai người phải không? Chắc chắn là hai người rồi.

Thái độ đối với Omega kia so với nó sao mà khác nhau dữ vậy?

Bọn họ đều có lông trắng như nhau mà? Cũng đâu có khác mấy.

Chẵng lẽ tại nó là một con mèo nên mới đối xử với nó như vậy?

Đây là kì thị mèo a!

“Tao có thể đưa mày đi gặp hắn” Ueno Makoto thấp giọng nói,

“!!!” Lông trên người mèo béo dựng hết cả lên, dùng sức thoát khỏi tay Ueno Makoto, hoảng sợ nói “Ta không cần a!”

Tuy không biết Ueno Makoto nguyên bản đã đi đâu, nhưng chắc chắc cũng không phỉa nơi tốt lành gì.

Chắc chắn rất nguy hiểm!

“Vậy nói tao nghe, mày làm cái gì?” Ueno Makoto nói.

Mèo béo bại bởi da^ʍ uy của Ueno Makoto, đem hết sự việc đã xảy ra kể hết cho hắn.

“Cho nên thế giới này còn có yêu quái?” Ueno Makoto nói “Không bình thường chút nào”

Không, ta thấy ngươi mới không bình thường, ngươi đứng trên lập trường nào mà nói ra được những lời này”

Mèo béo nhìn Ueno Makoto vẫn đang ôm nó, rốt cuộc cũng không dám đem câu phu tào vừa rồi thốt ra khỏi miệng.

“Rồi đó, bây giờ ta có thể đi chưa?” Mèo béo cẩn thận nói “T đã nói cho ngươi hết những chuyện mà ta biết rồi”

Ueno Makoto phục hồi tinh thần lại, nhìn mèo béo trước mắt nói “Không được”

“Vì sao?” Mèo béo buột miệng la lên.

“Tuy rằng mày hơi cùi bắp, nhưng cũng lợi hại hơn người khác một chút” Thực tế thì mèo béo có giá trị vũ lực cao nhất mà Ueno Makoto gặp được từ khi tới thế giới này.

“Cho nên?” Mèo biết không hiểu ra sao.

“Cho nên tao quyết định thu mày làm đàn em đầu tiên khi tao đến thế giới này”Ueno Makoto nói, sau đó nhìn về phía mèo béo, hỏi “Mày vui không?”

“….vui” Du͙© vọиɠ sinh tồn của mèo béo làm nó cố hểt sức để trong vui vẻ một chút, nhưng nó thật sự không cười nổi, nên biểu tình cứng đờ.

Dù sao Ueno Makoto cũng không nhìn ra được một con mèo có vui hay không, mèo béo cũng bỏ cuộc.

“Đại ca” Mèo béo gọi.

“Tốt lắm” Ueno Makoto nói, rốt cuộc cũng thả mèo béo xuống đất.

Sau khi mèo néo chạm đát, lập tức kéo dãn khoảng cách của nó với Ueno Makoto, sau đó liền muốn chạy trốn.

Nhưng không được.

Một lần nữa trở lại tay của Ueno Makoto, mèo béo tâm như tro tàn, săc mặt ủ rũ, giống như cá nằm trên thớt, chỉ chờ Ueno Makoto chém xuống, hoàn toàn từ bỏ giãy giụa.

Sau khi xác nhận nó sẽ không chạy nữa, Ueno Makoto liền buông mèo mèo ra, phân phó “Đi quét phòng chút đi”

“Cái gì cơ?” Mèo béo còn chưa kịp phản ứng lại.

“Quét phòng” Ueno Makoto lập lại lần nữa.

Lúc này mèo béo mới khẳng định mình không có nghe nhầm, Ueno Makoto, hắn kêu một con mèo quet phòng!

Đây là lời mà con người có thế nói ra sao?

Mèo béo vừa định phản khángm nhưng dưới cái nhìn nguy hiểm của Ueno Makoto, vì suy nghĩ cho mạng nhỏ của nó, thành thật bắt đầu làm việc.

Ueno Makoto nhìn theo thân ảnh mèo béo băt đầu làm việc, hài lòng cổ vũ “Làm cho tốt nha”

Nói đoạn, Ueno Makoto soạn đi tắm chuẩn bị nghỉ ngơi.

Trong lúc tắm rửa, Ueno Makoto mới chú ý ngoại hình của Ueno Makoto cũng không tệ lắm, chỉ là lâu lắm rồi chưa cắt tóc nên tóc che phủ hết khuôn mặt, căn bản không thể nhìn rõ, chỉ có thể chút ý đến khí tràng âm u của nguyên chủ. Chứ thật tế nguyên chủ có một gương mặt mang theo khí chất thiếu niên, khuôn mặt sạch sẽ như ánh mặt trời, mũi cao thẳng, lông mắt đậm, mắt sáng cong cong nhu hòa.

Giống như một giống chó Nhật – Shiba, nhìn qua vô cùng hiền hòa, không có chút sát thương. Thậm chí có thể làm cho người khác nếu nhìn khuôn mặt này lâu một chút liền sẽ cảm thấy thế giới này thật tốt đẹp.

Trong vụ án mạng lúc trướv, nếu Ueno Makoto mà để lộ gương mặt này, căn bản sẽ không có ái tin Ueno Makoto là hung thủ gϊếŧ người.

Cùng với tin tức tố mùi nắng rất phù hợp.

Làm quen với gương mặt này một chút, Ueno Makoto liền tắn rửa sạch sẽ, thuận tiện tìm cái kéo cắt lại mái tóc của mình.

Cuối cùng thì cũng nhìn thuận mắt hơn nguyên chủ không ít.

Hôm sau, Ueno Makoto tỉnh lại lúc sáng sớm, điện thoại đã vang lên âm báo nhắc nhở công việc làm thêm buổi sáng.

Lúc trước nguyên chủ vì kiếm tiền trang trải cuộc sống nên đi làm thêm nhiều nơi, công việc của hôm nay đóng giả gấu bông phát bóng bay trong công viên giải trí.

Thật không giấu giếm, ước mơ khi còn nhỏ của Ueno Makoto chính là đóng giả gấu bông để phát bóng bay ở công viên giải trí.

Vì vậy, hắn giao cho mèo béo giữ nhà sau đó đi công viên giải trí làm thêm.

Tuy rằng gia cảnh hắn bần cùng, căn bản không cần thiết phải giũ nhà.

Ăn trộm cũng không thèm tới đây.

Lát sau Ueno Makoto đã tới công viên giải trí, do hôm nay là ngày nghỉ nên có rất nhiều người, tuy bây giờ còn sớm nhưng đã có không ít người đang xếp hàng ở cửa ra vào.

Bất quá bởi vì là nhân viên nên Ueno Makoto có thể đi thẳng vào bằng cổng dành cho nhân viên, sau đó được phát cho một bộ áo gấu nâu liền thân cùng một chùm bóng bay.

Sau khi hắn mặc bộ đồ gấu vào, tay cùng chùm bóng bay bắt đầu tới nơi có trẻ em để phát bóng.

Mới phát không bao lâu,Ueno Makoto bỗng ngửi được bên cạnh thoang thoảng mùi thuốc là vị bạc hà.

Ueno Makoto lập tức nhìn về hướng tỏa ra mùi hương liền nhìn thấy Gin đi cũng ba người mặc hắc y, đang đứng ở phía kia.

Bọn họ là đang thương lượng nổ bom phá công viên này hay là tới đây chơi?

……Hình như lý do nào cũng không đúng a.

---------------

Hôm qua lsuc Gin tới bệnh viện của tổ chức, vốn dĩ muốn xóa dấu hiệu tạm thời trên người mình.

Y đối với bất cứ yếu tố nào có thể ảnh huỏng đến hắn, đặc biệt là loại bản năng có thể khống chế lý trí của hắn như này. Mặc kệ là kỳ động dục, hay dấu hiệu tạm thời, hoặc Ueno Makoto. Nếu không thì y cũng sẽ không vì sử dụng thuốc ức chế quá nhiều mà mát khống chế ở kỳ động dục lần này.

Nhưng sau khi bác sĩ kiểm tra cho Gin xong lại kiến nghị y không cần xóa đi dấu hiệu tạm thời này.

Bởi vì lúc trước Gin sử dụng thuốc ức chế quá mức nên làm tin tức tố không ổn định, trước đó bát ngờ té xỉu là do do vậy.

Nếu không nhờ dấu hiệu tạm thời này, thì tình huống sẽ càng nghiêm trọng, tình huống như vậy có thể sẽ xảy ra làm nữa.

Mà dấu hiệu tạm thời này có độ xứng đôi với Gin rất cao, bác sĩ đề nghị giữ lại, có thể giúp Gin ổn định tin tức tố của mình.

Cuối cùng Gin lựa chọn nghe theo đề nghịc của bác sĩ.

Sau khi cân nhắc lợi hại, Gin càng không thể chịu nổi tình huống bỗng nhiên té xỉu, điều này đối với Gin mà nói là hoàn toàn trí mạng, có thể vượt qua lần này đã rất may mắn rồi.

Tuy rằng không sợ, nhưng Gin cũng không muốn tìm chểt.

Sau khi điều trị, Gin cũng không cho mình thời gian nghỉ ngoi, liền dẫn người tới công viên giải trí giao dịch với chủ tịch của một công ty.

Hành động lần này hắn đi chung với Vodka, Chianti và Korn. Hiện tại bọn học đang xác minh lại hành động của mình trong kế hoạch lần này.

Gin và Vodka đi trước để quan sát hoàn cảnh giao dịch, xem có an toàn không, sau đó Vodka sẽ đĩh thân giao dịch, còn Gin sẽ quan sát và chỉ huy.

Chianti và Korn ở phía xa tùy thời chi viện.

Cả ba gật đầu, xác nhận lại nhiệm vụ của chính mình, bỗng nhiên bên cạnh có một co gấu bộng cầm chùm bóng bay đang đi về phía bọn họ.

Bọn học đều bất ngờ, không biết con gấu này tới đây làm gì.

Sau đó liền thấy con gấu này bước tới trước mặt, từ trong chùm bóng bay, nhìn chằm chằm một cái bóng bay hình cậu bé bọt biển và một cái hình ngựa nhỏ bảy màu, hơi rối rắm một chút, cuối cùng chọn nóng nay hình ngựa nhỏ, đưa cho Gin.

Sau đó còn dùng tsy lắc lư, làm cho bóng bay hình ngựa nhỏ nhảy nhảy trên không tring, nhìn qua khá hoạt bát và đáng yêu.

“Cho anh” Gấu bông mở miệng, sau đó giơ bóng bay về phía Gin.

……..

Vodka, Chianti, Korn ba người đều không dám nhìn nét mặt của Gin.