Đứa nhỏ bị vẻ mặt của cô làm cho hoảng sợ, quay người liền muốn chạy. Hạ Nhiễm Nhiễm muốn gọi lại, há to miệng, lại đột nhiên đưa tay ôm lấy đầu của mình, thân thể ngồi xổm xuống vì không đứng được.
Giờ này khắc này, trong đầu của cô đang tràn vào vô số tin tức. Tựa hồ như có một âm thanh đang kể cho cô nghe một câu chuyện dài.
Cũng dường như có con dao đang bổ đầu của cô ra, xé rách linh hồn của cô, đem đồ vật gì đó toàn bộ mà rót vào.
Hạ Nhiễm Nhiễm lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là“đau đầu sắp nổ tung.”
Cô phảng phất cảm giác mình đã bị giày vò ròng rã một thế kỷ, nhưng trên thực tế nhưng thực tế chỉ là một khắc ngắn ngủi.
Đợi thời điểm cô khôi phục như cũ, cuối cùng ý thức được mình xảy ra chuyện gì.
Cô xuyên việt, hơn nữa xuyên qua niên đại 1970 tới địa phương tên là thôn Áo Khẩu.
Nguyên chủ tên là Hạ Nhiễm Nhiễm Nhiễm, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, cũng đã gả làm vợ người.
Chồng tên là Trầm Duật, là một người quân nhân.
Hai người được là vợ chồng, lại không có vợ chồng chi thực.
Bởi vì cùng ngày kết hôn, Trầm Duật liền bị triệu đi nhập ngũ, thậm chí không có tới kịp động phòng.
Trước khi đi, Trầm Duật dặn dò Hạ Nhiễm Nhiễm Nhiễm chiếu cố thật tốt em trai Trầm Hiên, còn đem tất cả tiền cùng tem phiếu trên người để lại cho cô.
Ai ngờ Hạ Nhiễm Nhiễm Nhiễm nhưng là người tham mộ hư vinh, hết ăn rồi lại nằm.
Tiền Trầm Duật lưu lại tất cả đều bị cô dùng để vui chơi giải trí. Còn cả ngày ăn mặc trang điểm lộng lẫy trong thôn rêu rao.
Đối với đứa nhỏ Trầm Hiên càng là không phải đánh thì mắng, chưa bao giờ cho đứa nhỏ ăn no một bữa cơm.
Trầm Duật lúc nhận nhiệm vụ đi ngang qua trong thôn, phát hiện em trai của mình bị như thế ngược đãi, tức giận đỏ ngầu cả mắt.
Anh cố nén cỗ xúc động muốn gϊếŧ người, bảo Hạ Nhiễm Nhiễm Nhiễm lập tức thu dọn đồ đạc từ Trầm Gia cút ra ngoài.
Nếu như không phải là bởi vì còn có nhiệm vụ trên người không thể dừng lại, Trầm Duật sớm đã cùng với cô ly hôn.