Chương 4: Người Này Thật Là Chị Dâu Ác Độc Sao(2)

Cô quá rõ ràng mình sau khi bị đuổi về nhà sẽ có kết cục gì.

Thế là, nữ nhân này hoặc là không làm, đã làm thì cho xong. Cô dứt khoát hẹn hò gian phu đến mảnh đất cao lương riêng tư lén lút gặp.

Ai ngờ lại bị em trai chồng Trầm Hiên vô tình nhìn thấy.

Mà Hạ Nhiễm Nhiễm vừa hay xuyên qua tới thấy một màn kia. Chính là gian phu nguyên chủ đang đối với em trai chồng gϊếŧ người diệt khẩu.

Tiếp thu xong tin tức trong đầu, Hạ Nhiễm Nhiễm đơn giản muốn im lặng hỏi thấu trời xanh.

Cô nghiêng đầu đối diện với bé trai đang hoảng sợ nhìn mình.

Cho nên đây là đứa nhỏ bị nguyên chủ mỗi ngày hành hạ, ngược đãi. Không những thế còn nhìn thấy cô gặp gỡ gian phu?

Khó trách đứa nhỏ nhìn về phía mình như lão yêu bà ăn thịt người không nhã xương.

Xuyên qua đại thần, ngươi đừng mang dạng này!

Đem cô vứt xuống niên đại 1970, thời điểm vật tư thiếu thốn coi như đủ thảm rồi. Tại sao còn muốn cho cô từ bắt đầu từ một cái địa ngục khó khăn?

Hạ Nhiễm, hoặc có lẽ là, bây giờ phải gọi Hạ Nhiễm Nhiễm nhiễm. Cô hít sâu một hơi, chậm rãi ổn định xuống cảm xúc trong lòng. Sau đó quyết định mạnh mẽ đối mặt thực tế phũ phàng.



Ít nhất, cô còn sống.

Em chồng Trầm Hiên nhìn thấy cô không nhúc nhích, liền thật cẩn thận đứng lên muốn muốn chạy trốn.

Ai ngờ vừa mới cử động, đầu váng mắt hoa, suýt chút nữa ngã xuống một lần nữa.

Trầm Hiên bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, cánh tay gầy guộc chống dưới đất cố gắng ổn định lại thân thể của mình.

Rất nhanh, một cái tay chìa ra đỡ lấy bé trai.

Âm thanh dễ nghe vang lên bên trai: “Em trai nhỏ...... Khục, tiểu Hiên, em không sao chứ? Có thể tự mình đi sao?”

Trầm Hiên ngơ ngác ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Nhiễm Nhiễm.

Khuôn mặt khắc nghiệp ngày nào, lúc này ở dưới ánh trăng sáng thật ôn nhu và mỹ lệ.

Người này, người này thật là chị dâu ác độc của hắn sao?

Cô sẽ không phải là vừa mới bị chính mình nhìn thấy cùng lén lút gian phu làm bậy, ngã xuống đầu bị hỏng rồi?