Chương 38: đi cửa sau

Ngay khi những lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều nhìn Nhược Hi với ánh mắt khinh thường.

“Thật không biết xấu hổ, vậy mà dám đi cửa sau.”

“Hừ. Tưởng có tiền mà tốt. Sớm muộn gì cô ta cũng bị đạo diễn Vương đuổi đi.”

“Ai zô nhìn tướng mạo không coi ai ra gì của cô ta xem. Chắc chắn đạo diễn Vương sẽ không tuyển hạng người này.”

...

Đi cửa sau sao?

Nhược Hi không nói lên lời. Sự khıêυ khí©h vụng về của Lâm Trà Nhu căn bản cô không để vào lòng nhưng không kìm được sự thù địch của mọi người đối với mình. Giả sử bây giờ cô có lên tiếng giải thích đi chăng nữa thì cũng chẳng nhận được kết quả tốt đẹp gì, ngược lại càng bị miệt thị thêm mà thôi.

“Chị à, vậy chị biết là em quen biết với đạo diễn Vương hay sao?”

Nếu cô ta đã nói rằng cô đi cửa sau vậy thì Nhược Hi dứt khoát kéo Vương Gia Vệ vào chuyện này để xem Lâm Trà Nhu sẽ có phản ứng gì.

Lâm Trà Nhu vốn tưởng rằng cô sẽ cố hết sức phủ nhận lại không ngờ rằng Nhược Hi trực tiếp đổ mọi rắc rối và đưa đạo diễn Vương vào cuộc.

Cô ta không thể để Nhược Hi đắc ý mãi được. Vì vậy, Lâm Trà Nhu cau mày giả vờ lo lắng hỏi.

“Tiểu Hi, em...sao có thể dội nước bẩn lên người đạo diễn Vương được? Mọi người đều biết đạo diễn Vương nổi tiếng công tư phân minh. Dù có quyền uy ngập trời ông ấy cũng không chịu khuất phục. Có thể em...”

Nói đến đây, Lâm Trà Nhu do dự tỏ vẻ muốn nói nhưng lại thôi. Cô ta chỉ muốn chọc giận Nhược Hi và khiến cô mất mặt trước mắt mọi người. Nhưng điều cô ta mong đợi đã không xảy ra, Nhược Hi thậm chí còn không thèm nhìn cô ta mà chỉ bước vào trong, mặc kệ cho cuộc thảo luận ầm ĩ đó.

Vào đến nơi, cô choáng váng. Phòng chờ khổng lồ biến thành nơi hỗn loạn để tẩy trang. Mọi người vào đều được yêu cầu tẩy trang trước và có một màn hình lớn ở trung tâm căn phòng.

Đạo diễn Vương Gia Vệ quan sát tất cả quá trình của buổi thử vai qua màn hình hiển thị. Những người không hài lòng hoặc có dấu vết phẫu thuật thẩm mĩ sẽ bị loại trực tiếp. Lâm Trà Nhu bị bao vây bởi một nhóm người. Mặt cô ta tái xanh khi thấy cảnh tượng này.

Một đại minh tinh như Lâm Trà Nhu vậy mà lại muốn cô ta tẩy trang trước mặt nhiều người như vậy, quá mất mặt rồi đi. Nhưng dưới hàng trăm con mắt đang nhìn mình, cô ta không thể bộc phát tâm tình ra ngoài, chỉ có thể cắn răng tình nguyện tẩy trang.

Hai tiếng đồng hồ sau, cuối cùng sự việc ấy cũng kết thúc. Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông trung niên lãnh đạm đeo kính râm. Đó không ai khác chính là Vương Gia Vệ.

Chỉ thấy ông ấy gật đầu trước ống kính thay cho lời chào hỏi rồi cất lên chất giọng của người lãnh đạo.

“Cảm ơn các bạn đã tham gia buổi thử giọng này. Tôi nghĩ chắc hẳn các bạn đã hiểu được phần nào tính cách của tôi rồi. Tôi chọn diễn viên theo cảm tính và nó chỉ thể hiện tầm nhìn của cá nhân tôi mà thôi. Vì vậy đừng nản lòng nếu các bạn không được chọn, biết đâu sau này các bạn sẽ có cơ hội toả sáng trên sân khấu.”

Nghỉ một chút rồi ông ấy nói tiếp:

“Sau hai giờ sàng lọc tuyển chọn, tôi đã chọn ra được hai cô gáu mà tôi hài lòng nhất. Mời Lâm Nhược Hi và Lâm Trà Nhu ở lại, còn những người khác có thể rời đi trước. Cảm ơn các bạn. Một lần nữa tôi cảm ơn sự ủng hộ đến từ mọi người. Chúc cho con đường sau này các bạn chọn sẽ thành công rực rỡ.”

Đạo diễn Vương vừa dứt lời, đám đông đã náo động hẳn lên. Mặc dù biết Vương Gia Vệ sẽ không ra bài theo lẽ thường nhưng không ngờ sau khi tẩy trang xong họ sẽ bị loại. Sắc mặt ai cũng u ám, không chút vui vẻ. Đột nhiên một giọng nói sắc bén và ác ý từ trong đám đông vang lên.

“Lâm Nhược Hi chính là đi cửa sau vậy mà vẫn được đạo diễn Vương lựa chọn. Thật không nghĩ tới ông ta vậy mà vẫn là gục ngã trước những đồng tiền. Bất công quá mà...”

Sau khi nghe những lời này, mọi người lập tức thay đổi cái nhìn và có các định kiến không hay về Vương Gia Vệ. Trong phòng chờ ngay tức khắc liền có trận phản đối kịch liệt.

“Thật đáng xấu hổ khi mà đi cửa sau. Xin đạo diễn Vương gạt bỏ tên Lâm Nhược Hi ra.”

Quả thực không may khi mà màn hình đã tắt và đạo diễn Vương không hề nghe được lời nói của họ. Bọn họ chỉ thấy cô đi đến bên người phụ trách đứng trên đài cao, cầm qua micro, mặt hướng về phía trước và nói:

“Mọi người đều nói tôi đi cửa sau nhưng thực tế có ai đưa ra bằng chứng không? Đừng phán xét người khác chỉ dựa vào vài lời nói và cũng đừng dùng suy nghĩ tiêu cực của mình để xúc phạm đạo diễn Vương.”