Chương 43: Phúc hắc

Tỉnh lại sau một giấc ngủ say, Tô Mạt cảm thấy tinh thần của mình tốt hơn rất nhiều toàn thân cũng không giống lúc trước không có chút sức lực nào. Lòng bàn tay ấm áp dán lên trán nàng, cảm giác rất dễ chịu.

"Ừ, không sai." Tô Đồng hài lòng gật đầu, "Nhiệt độ cơ bản đã hạ bớt."

"Tiểu Mạt, muội hiện tại cảm thấy thế nào?" Tô Đồng đem ánh mắt đặt ở trên mặt Tô Mạt, trên khuôn mặt tái nhợt có hiện lên một tia đỏ ửng khỏe mạnh, "Còn chỗ nào không thoải mái không?"

"Không sao nữa." Tô Mạt lắc đầu, "Chỉ là trên người muội ra một thân mồ hôi có chút dinh dính cho nên không quá dễ chịu."

"Muốn tắm một cái không?" Tô Đồng suy nghĩ, tắm lúc sáng sớm có trợ giúp cho thân thể khỏe mạnh.

Tô Mạt nghĩ một chút liền gật đầu. Đã mấy ngày rồi chưa có tắm rửa qua, mặc dù thời tiết bây giờ chỉ còn tương đối lạnh nhưng vẫn có chút ngần ngại.

"Muội chờ một chút." Tô Đồng vén chăn lên, phủ thêm lớp áo ngoài đi tới cửa phân phó Hỉ Nhi vẫn canh giữ phía ngoài đưa một thùng nước nóng đến. Hỉ Nhi làm việc rất nhanh, không đến nửa canh giờ sau hạ nhân liền mang thùng nước đến, lại để Hỉ Nhi và vài nha hoàn đổ đầy nước nóng vào thùng rồi rải thêm cánh hoa. Tô Đồng đưa tay thử chút nhiệt độ, có hơi nóng một chút.

"Lui xuống đi." Phất tay để những người khác lui ra, Tô Đồng đóng cửa lại quay người nói với Tô Mạt, "Tiểu Mạt, xuống giường tới ngâm một lát đi, nước vừa đủ ấm đấy."

"Ừ." Tô Mạt gật đầu, đi đến bên cạnh thùng tắm. Chỉ là thời điểm cởϊ qυầи áo có chút xoắn xuýt rồi. Mặc dù đã không chỉ một lần ở trước mặt tỷ tỷ xích͙ ɭõa thấn thể, nhưng vẫn sẽ cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ. Nhất là tối hôm qua nàng còn mơ thấy giấc mộng mê loạn như thế chứ. Bây giờ ở trước mặt tỷ tỷ lại thoát y phục lại càng thêm mắc cỡ.

"Tiểu Mạt, sao thế?" Nhìn ra Tô Mạt do dự, Tô Đồng mở miệng hỏi.

"Cái kia, tỷ tỷ, " Tô Mạt mấp máy môi, trên mặt phiếm khởi một mạt đỏ ửng, "Người có thể xoay người sang chỗ khác không?"

Tô Đồng nhìn kỹ gương mặt Tô Mạt một lát từ phía trên bắt lấy được một tia ửng đỏ khả nghi, phì một tiếng bật cười: "Tiểu Mạt, muội đây là đang thẹn thùng sao?"

Tô Mạt không trả lời, chẳng qua là gương mặt càng thêm đỏ bừng.

"Tiểu Mạt, chúng ta cũng đều đã thẳng thừng nhìn lẫn nhau biết bao nhiêu lần rồi, muội thế mà còn thẹn thùng." Tô Đồng khóe mắt cong cong, một bộ tâm tình rất tốt.

"Đó cũng là vào...ban đêm..." Tô Mạt quay đầu đi nói, hơn nữa, cái gì mà thẳng thắn nhìn nhau, rõ ràng mỗi lần đều là tỷ tỷ đem nàng lột sạch sẽ còn bản thân lại luôn lưu lại một bộ y phục. Nhưng Tô Mạt cũng rất thức thời không có nói rá.

"Ta hiểu rồi." Tô Đồng sờ sờ cằm, hiểu rõ gật đầu.

Tô Mạt cho là tỷ tỷ đã minh bạch ý tứ của mình liền thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là một hơi còn chưa kịp thở ra hết, Tô Mạt liền nghe được âm thanh sột soạt của quần áo. Xuất phát từ hiếu kỳ, Tô Mạt liền quay đầu lại mắt hướng đến chỗ Tô Đồng.

"Tỷ...Tỷ tỷ, người..." Tô Mạt kinh ngạc nhìn tỷ tỷ, lời nói ra cũng có chút lắp bắp, tỷ tỷ cư nhiên lại đang thoát quần áo!

"Làm sao, gì mà phải kinh ngạc như vậy?" Tô Đồng nhấp nháy mắt, cười như không cười nhìn Tô Mạt.

"Sao lại..." Mấy từ phía sau Tô Mạt phát ra rất nhẹ tựa hồ rất ngại khi nói ra khỏi miệng, "Cởϊ qυầи áo..."

"Ha, " Tô Đồng khẽ cười một tiếng, "Là Tiểu Mạt nói nha."

"Muội?" Tô Mạt chỉ vào mình, hơi nghi hoặc, nàng là từ bao giờ biểu đạt qua ý tứ muốn tỷ tỷ thoát đi y phục cơ chứ.

"Đúng à." Tô Đồng biểu lộ mười phần đứng đắn, "Là muội nói chúng ta thẳng thừng nhìn nhau luôn ở vào buổi tối nha, muội mà không nói thì thật sự tỷ tỷ cũng không biết, nguyên lai Tiểu Mạt vẫn muốn vào ban ngày cùng tỷ tỷ nhìn ngắm lẫn nhau đấy. Mặc dù ban ngày sẽ có chút xấu hổ, bất quá nếu là ý của Tiểu Mạt tỷ tỷ tất nhiên là không thể không đáp ứng rồi."

Ý của muội là không phải như vậy có được hay không! Tô Mạt điên cuồng gào thét trong lòng, lời muốn nói ra khỏi miệng đột nhiên nghẹn ở yết hầu không thoát ra được. Da thịt tỷ tỷ cơ hồ trắng hơn tuyết, trắng nõn tinh tế. Vòng eo mặc dù hết sức nhỏ nhưng lại cực kỳ có cảm giác dẻo dai. Tô Mạt vô thức nuốt nước miếng một cái, ở trong lòng bắt đầu huyễn tưởng cảm giác khi nắm lấy vòng eo này, nhất định là thập phần mỹ diệu đây.

Khóe miệng Tô Đồng nhẹ cười, dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác này của Tiểu Mạt quả thật là khả ái nhất. Nàng thích nhất là nhìn bộ dáng ngu ngơ của Tiểu Mạt khi nhìn ngắm thân thể của mình.

"Tiểu Mạt, đối với dáng người của tỷ tỷ có hài lòng không?" Tô Đồng ưỡn ngực, hồng anh ở trước ngực theo động tác này lay động lên xuống một cái càng sâu kí©h thí©ɧ thị giác. Tô Mạ chỉ cảm thấy một trận miệng đắng lưỡi khô. Tỷ tỷ như này thật sự là quá mê người, đến ngay cả nàng cũng chịu không được mà bị câu dẫn đi.

"Tiểu Mạt, tỷ tỷ đang hỏi muội đó." Tô Đồng khẽ cười một tiếng, chậm rãi đi đến chỗ Tô Mạt.

"A?" Tô Mạt đột nhiên hoàn hồn, "Tỷ...Tỷ tỷ vừa nói cái gì?"

"Ha ha." Tô Đồng bật cười, "Tỷ tỷ hỏi muội, tư thái của tỷ tỷ đẹp chứ?"

"Đẹp." Tô Mạt ngơ ngác đáp lại một câu, trong đầu bây giờ chỉ toàn là hình ảnh thân thể xích͙ ɭõa của tỷ tỷ.

"Tiểu Mạt, muội thật đáng yêu." Nhẹ nhàng hôn một cái lên gương mặt Tô Mạt, sau đó Tô Đồng bắt đầu động thủ giải khai quần áo Tô Mạt.

"Tỷ tỷ, làm..làm cái gì vậy?" Phát giác được không thích hợp, Tô Mạt đưa tay ngăn cản tỷ tỷ.

"Cởϊ qυầи áo nha." Tô Đồng vô tội nháy mắt một cái, "Tiểu Mạt không phải là muốn tắm sao?"

"Nhưng, nhưng mà..."

"Tiểu Mạt, dáng vẻ của tỷ tỷ cũng đều đã cho muội xem qua, nếu muội còn không cởϊ qυầи áo chẳng phải là quá không công bằng với tỷ tỷ sao?" Giọng nói êm ái của Tô Đồng ở bên tai Tô Mạt vang lên, mang theo sự mê hoặc, "Tiểu Mạt, muội là tốt nhất, nên muội nhất định sẽ không nỡ để tỷ tỷ chịu thiệt thòi nhỉ."

"Ừ." Tô Mạt gật đầu, " Có muội ở đây, ai cũng không thể gây tổn hại cho tỷ tỷ."

"Nếu đã như vậy, Tiểu Mạt liền ngoan ngoãn cởϊ qυầи áo đi." Tô Đồng dừng động tác trên tay lại, "Tiểu Mạt, muội đã nói sẽ không để tỷ tỷ chịu thiệt đó."

"Được." Tô Mạt gật đầu, mơ mơ màng màng thoát y phục trên người ra. Ẩn ẩn cảm thấy, hình như là có chỗ nào không đúng thì phải. Thế nhưng đối diện với thân thể tuyết trắng của tỷ tỷ, đầu óc Tô Mạt hoàn toàn trống rỗng chỉ còn lại mỗi hình ảnh thân thể tỷ tỷ. (*che mt* haizzz TM chuẩn kiếp làm th ri mới đó mà đã bị tỷ tỷ câu dẫn :]]])

"Dáng vẻ của Tiểu Mạt cũng rất tốt nha." Tô Mạt đem mảnh vải cuối cùng trên người cởi xuống rơi trên mặt đất, tiếng cười khẽ của Tô Đồng truyền đến, nhéo nhéo vòng eo Tô Mạt.

"Ha ha, tỷ tỷ, nhột lắm." Tô Mạt rụt thân thể lại.

"Được rồi, trêu chọc muội chút thôi." Tô Đồng nở nụ cười: "Trước vào thùng tắm ngâm một lúc đi, toàn thân sẽ dễ chịu hơn chút đấy."

"Vâng." Tô Mạt gật đầu, giẫm lên đệm kê trên giá đỡ bước vào thùng tắm.

Vừa cùng tỷ tỷ náo loạn trong chốc lát nên nước nóng trong thùng cũng nguội bớt một chút, nhiệt độ vừa vặn đủ ấm. Dòng nước ấm áp bao lấy toàn thân gột rửa đi mồ hôi ở trên người. Tô Mạt phát ra một tiếng ngâm nhẹ thỏa mãn.

"Tiểu Mạt, để tỷ tỷ kỳ lưng cho muội." Ngón tay mảnh khảnh của Tô Đồng niết lên da thịt bóng loáng của Tô Mạt, trong lòng tán thán một câu xúc cảm thật tốt.

"Không, không cần đâu, tỷ tỷ." Tô Mạt nói. Tay tỷ tỷ vuốt ve lấy thân thể của mình mang đến một trận kí©h thí©ɧ. Tô Mạt cảm thấy, nếu cứ tiếp tục để tỷ tỷ kỳ lưng cho mình khẳng định sẽ bị kí©h thí©ɧ đến chảy máu mũi mất.

"Tiểu Mạt, muội ghét bỏ kỹ thuật của tỷ tỷ?" Thanh âm Tô Đồng nghe ra có chút ủy khuất.

"Không, không phải." Tô Mạt cuống quít phủ nhận.

"Ha ha, nếu đã vậy, tỷ tỷ liền nỗ lực vì Tiểu Mạt mà phục vụ một phen đi." Tô Đồng một bên nói, một bên khác cũng bước chân vào thùng tắm.

"Tỷ tỷ, ngườ..." Tô Mạt có chút kinh ngạc. Để tỷ tỷ chà lưng, nàng không nhìn thấy tỷ tỷ cho nên cũng không quá mức kí©h thí©ɧ, thế nhưng, nếu tỷ tỷ cũng tiến nhập bồn tắm thì thời điểm kỳ lưng hai người sẽ khó mà tránh khỏi việc thân thể tiếp xúc, loại kí©h thí©ɧ như này thật sự là quá sức chịu đựng a.

"Tỷ tỷ ở bên ngoài thùng tắm sao có thể chà lưng thật tốt cho muội được." Tiếu dung của Tô Đồng để cho Tô Mạt có loại cảm giác bị gài bẫy, "Tốt rồi, Tiểu Mạt quay lưng lại đi." Không cho Tô Mạt thời gian để nói ra lời cự tuyệt, Tô Đồng liền mở miệng nói.

"Ây..." Tô Mạt do dự một chút, vẫn là quay lưng lại. Tỷ tỷ cũng đã bước vào mà còn là dáng vẻ không chà được lưng liền quyết không bỏ qua thành ra nàng cũng không thể mở miệng bảo tỷ tỷ đi ra, Tô Mạt nghĩ như vậy.

Ở sau lưng Tô Mạt, Tô Đồng khóe miệng nhẹ cười, Tiểu Mạt nhà nàng vỗn là dễ dụ dỗ lừa gạt như vậy đấy.

Không thể không thừa nhật, tay nghề của Tô Đồng đúng thật là phi thường tốt. Mặc dù thân thể hai người thỉnh thoảng sẽ đυ.ng vào nhau để toàn thân Tô Mạt run lên, nhưng rung động thoáng qua chẳng mấy chốc bị Tô Đồng dẹp yên xuống.

Từ chà lưng lại vòng đến bả vai sau đó lại tiến đến eo, đùi. Mỗi một lần Tô Đồng đυ.ng vào đều mang đến kí©h thí©ɧ khó nói thành lời.

"Ưʍ..." Bên đùi bị tỷ tỷ chà xáy khiến Tô Mạt nhịn không được rên khẽ một tiếng.

"Tiểu Mạt, thế nào, muội đây là thoải mái hay vẫn là không thoải mái đây?" Hết lần này tới lần khác tỷ tỷ ở phía sau còn mười phần xấu xa ở bên tai của mình nhẹ nhàng thổi một hơi, hỏi, "Muội nếu không nói tỷ tỷ liền coi như muội thích lực đạo như này nha." Vừa nói xong cái tay đang làm loạn kia càng tiến vào bên trong.

"Tỷ...Tỷ tỷ..." Thanh âm Tô Mạt đều có chút phát run rồi. Rõ ràng là tỷ tỷ đang ôn nhu giúp nàng kỳ cọ đấm bóp lưng, nhưng ở loại thời điểm này, nàng làm sao lại cảm thấy tỷ tỷ rất xấu xa đây!

"Hử, muội muốn nói gì, Tiểu Mạt?" Tô Đồng nhẹ giọng hỏi.

"Đủ, đủ rồi." Tô Mạt rốt cuộc chịu không nổi đưa tay bắt lấy tay của tỷ tỷ, "Muội, muội tắm xong rồi." Xoát một tiếng từ trong nước đứng lên, "Muội đi ra ngoài trước. Tỷ tỷ người tiếp tục đi."

Tô Đồng ngồi ở trong nước nhìn Tô Mạt vội vội vàng vàng lau khô người rồi mau chóng mặc quần áo vào, âm thầm cười một tiếng. Cũng bởi vì thích xem dáng vẻ luống cuống xấu hổ này của Tiểu Mạt cho nên nàng mới vui vẻ trên chọc cô muội muội này à. Thấy Tô Mạt cũng không sai biệt lắm đã mặc y phục vào, lúc này Tô Đồng mới từ trong bồn tắm đứng lên.

"Tiểu Mạt, giúp tỷ tỷ lấy y phục trong ngăn tủ ra đi." Một bên lau thân thể, một bên nói với Tô Mạt.

"Được." Tô Mạt gật đầu, tiện tay cầm một bộ y phục đưa cho tỷ tỷ. Từ đầu đến cuối đều ngoảnh đầu sang hướng khác không dám trực diện nhìn tỷ tỷ.

Tô Đồng cười cười tiếp nhận y phục mặc lên người cũng không tiếp tục chọc Tô Mạt nữa. Trong thùng tắm cũng đã đùa đủ, giờ mà tiếp tục trêu chọc Tiểu Mạt thật có thể mắc cỡ chết mất. Thắt xong đai lưng Tô Đồng liền phân phó hạ nhân tiến vào thu thập.

Hỉ Nhi sớm đã chuẩn bị xong bữa sáng, còn có một bát nước thuốc đen sẫm. Tô Mạt vừa nhìn thấy bát thuốc khuôn mặt liền suy sụp. Nàng cảm thấy, ngày hôm nay nàng nhất định là mệnh phạm thái tuế rồi, đầu tiên là lúc tắm rửa thì bị tỷ tỷ hung hăng đùa giỡn một phen, hiện tại lại phải đối mặt với bát nước thuốc này. Bất quá nhìn gương mặt tràn đầy ý cười của tỷ tỷ, Tô Mạt biết bản thân nếu không uống hết nói không chừng tỷ tỷ lại có cao chiêu gì đó mà tiếp tục đùa giỡn nàng mất. Đành phải nhận mệnh bưng bát thuốc lên uống sạch sẽ.

"Thật ngoan." Tô Đồng khẽ cười, xoa nhẹ đầu Tô Mạt một cái.

Bàn tay ấm áp rơi vào trên đầu mình, Tô Mạt đột nhiên cảm thấy, buổi sáng này kỳ thực cũng là một buổi sáng không tệ đi.

----------------------------------------

p/s: vì lý do là mình chỉ được nghỉ vào cuối tuần với lại dạo này có chút lười nên tr mình sẽ chỉ đăng vào cuối tuần nhé :)))) mà mình chắc chắn sẽ không drop bất cứ bộ nào mình đang edit dở đâu nhá ~.~