Chương 3: Bất ngờ thấy được cảnh tượng hương diễm

Chương 3: Bất ngờ thấy được cảnh tượng hương diễm.

Edit: Cát

Sau khi ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lúc liền đi tắm rửa.

Tắm rửa xong liền trực tiếp đi ra ngoài, mới vừa đi được vài bước liền kinh ngạc nhớ ra hiện tại đã không còn ở một mình, vội vàng nhìn chung quanh, cũng may không có người ở đây, liền nhanh chóng trở về phòng.

Chuyện này thật sự trong thể trách nàng a, trang trí ở trong phòng rất giống với phòng nàng trước kia, luôn cảm giác có lẽ sẽ có khả năng có quan hệ với Hạ Tích, tựa như đồ dùng dùng trong sinh hoạt, đều có bóng dáng đồ vật sinh hoạt trước kia của mình, nhưng lại không giống nhiều lắm, luôn có những chỗ khác biệt.

Nhưng mà một màn này đều rơi vào mắt Hạ Quế Dương, dáng người thiếu nữ yểu điệu, trước ngực hai luồng mật đào trắng mềm, phấn nộn hồng hồng mê người, mới vừa tắm gội xong bọt nước theo cổ một đường chảy xuống phía dưới, rơi xuống địa phương không một ngọn cỏ khiến người mơ màng.

Sau khi ý thức được chính mình suy nghĩ cái gì, Hạ Quế Dương vội vàng hoàn hồn, chính mình thế nhưng có ý nghĩ da^ʍ tà với nữ nhi, thầm mắng mình cầm thú.

Bởi vì toàn bộ nhà chỉ có một phòng tắm ở lầu một, phòng của nữ nhi ở lầu một, mà phòng của hắn ở lầu hai.

Lầu hai ngoại trừ một gian phòng ngủ, còn lại là một gian đồ đoàn linh tinh, vừa vặn ở trên phòng nữ nhi, bên trong là đồ vật mà vợ hắn để lại, thời điểm trước kia ở bên nhau, vợ hắn tiêu tiền rất phung phí, rất nhiều đồ vật vô dụng mua chẳng được bao lâu liền vứt ở bên trong, hiện tại đoán chừng đồ vật trong đó đã dày một tầng bụi rồi.

Lấy quần áo xong liền đi vào phòng tắm, cởi đi qυầи ɭóŧ, du͙© vọиɠ đã cương cứng liền nhảy vọt ra, trên đỉnh đầu chảy ra một chút chất lỏng màu trắng, thường rung rung giống như chứng minh nó rất có sức sống.

Từ sau khi lão bà trốn chạy với người khác, hắn cũng không tìm thêm mùa xuân thứ hai, đối với tìиɧ ɖu͙© cũng không có khát vọng gì, một lòng chỉ nghĩ kiếm tiền nuôi nữ nhi.

Nhưng mà côn ŧᏂịŧ dưới thân có chút trướng đau, Hạ Quế Dương đành phải bất đắc dĩ đem nước lạnh xối đến.

Chỉ là nhắm mắt lại liền nhớ tới thân thể hấp dẫn lả lướt kia, vật vừa mềm xuống lại "tạch" một cái đứng thẳng lên, lại là một bộ dáng tinh thần sáng láng.

Thở dài, nhận mệnh lấy tay phải xoa, tâm lý tối xuống, chỉ lúc này mà thôi, một lần liền tốt rồi, tay liền bắt đầu nhanh chóng lưu loát hoạt động.

Hạ Tích mặc xong áo ngủ liền phát hiện chính mình đứng trước cửa phòng tắm, liền vội vàng trở về, đột nhiên phát hiện ra thanh âm có chút kì quái, hơn nữa giống như đã từng nghe qua.

Đi đến cạnh cửa, thanh âm càng thêm rõ ràng, nhẹ nhàng mở ra một khe hở, lọt vào trong tầm mắt chính là da thịt màu đồng, sau đó là cơ ngực rắn chắc, cơ bụng, xuống chút nữa là côn ŧᏂịŧ đang được tay phải vuốt ve trên xuống.

Nam nhân nhắm hai mắt, trong miệng ngẫu nhiên phun ra tiếng thở dài thoải mái.

Mặt Hạ Tích có chút nóng, tuy rằng đời trước cũng xem qua không ít phim AV, nhưng cũng chưa từng chân chính nhìn thấy ngoài đời, hơn nữa hiện giờ nhìn thấy người này là ba ba mình, kể từ đó, lại thêm vài phần kɧoáı ©ảʍ cấm kị, hạ thân cũng vì một màn này mà chảy nước.

Lặng lẽ một lần nữa đóng cửa nhà tắm, không chú ý nên dẫm phải nước dưới chân, trược chân, theo bản năng ngã về phía sau, cửa bị mở một chút, thân mình cũng bị ngã vào.

"A!" Thiếu chút nữa mông bị ngã thành hai nửa, Hạ Tích thầm chửi trong lòng vũng nước chết tiệt trên mặt đất, được rồi, một vũng nước này, hình như mình vừa rồi ra ngoài không lau nên còn lại đó.

Hạ Tích còn chưa cảm khái xong, thấy người trong phòng tắm đã quay lại, xoay người lại đây, trên tay dừng một chút, ánh mắt nhìn xuống phía dưới, trở nên thâm thúy hơn, lại gia tăng tốc độ vuốt vài cái, một dòng nước màu trắng từ đó phun ra, rơi xuống đất.

Mắt Hạ Tích căng thẳng, cổ họng nuốt nuốt một chút, vội vàng đứng lên: "Thực xin lỗi".

Nói xong liền đỏ mặt chạy về phòng, thanh âm đóng cửa cũng đặc biệt lớn.

Hạ Quế Dương ý thức được chính mình vừa rồi giống như làm việc quá phận, cảm thấy có chút hổ thẹn, trong lòng xuất hiện một cảm giác khác lạ.

Trong đầu vẫn là hình ảnh thiếu nữ vừa ngã trên mặt đất, lộ ra âʍ ɦộ hồng mềm, còn có nước từ áo nhỏ chảy xuống, da^ʍ mĩ không thôi.

Hạ thân càng thêm trướng đau, nhưng cũng không có tâm tình phát tiết, tùy ý tắm rửa một chút liền trở về phòng.

Hạ Tích trở lại phòng liền ném mình ở trên giường, nặng nề thở ra một hơi, trong đầu vẫn là một màn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa mới phun ra kia, vô ý thức liếʍ liếʍ môi, cảm giác dòng nước chảy dưới hạ thể càng thêm vui sướиɠ.

Bàn tay đưa xuống phía dưới, lặp đi lặp lại day day viên trân châu nhỏ, đặt một ngón tay vào trong quần, bắt chước động tác hoan ái, một lần lại một lần thọc vào rút ra.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt rốt cuộc xông thẳng lên đầu, thân hình bởi vì cao trào mà co rút trong chốc lát.

Hết thảy tất cả lại trở về bình thường, chỉ là trong phòng tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©, làm người suy nghĩ bậy bạ.

Buổi sáng 6 giờ liền tỉnh, có lẽ bởi vì đồng hồ sinh học của mình.

Nghĩ, đã lâu không đến trường học, hơn nữa hiện tại đã là giai đoạn đầu tháng ba, tuy rằng mình là người có thiên phú, nhưng vẫn luôn muốn làm việc bên ngoài.

Không biết vì sao, thân thể này luôn có một loại dục hỏa vô danh, nhưng cũng không phải là rất cường liệt, Hạ Tích cảm thấy có chút vô lực, rõ ràng một đời trước bản thân không phải là người thích tìиɧ ɖu͙©, vì sao đến nơi này liền trở nên khát cầu như vậy, chẳng lẽ bởi vì tối qua nhìn thấy nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho nên mới muốn làʍ t̠ìиɦ?

?T!