Chương 12: Đuổi Thịnh lão sư đi

Chương 12: Đuổi Thịnh lão sư đi.

Edit: Cát.

Trên đường hai người đều trầm mặc không nói, Thịnh Lộ cảm thấy muốn chuyên tâm lái xe, cuối cũng vẫn là Hạ Tích không nhịn được.

"Thịnh lão sư, người lớn bao nhiêu rồi, có phải đã đến thời kì mãn kinh hay không a, làm cái gì giống như lão nhân, chỉ biết quản giáo".

Không có đáp lại...

"Thịnh lão sư, người có phải từ nhỏ đến lớn chỉ lớn lên ở trong thư phòng hay không, ngoại trừ đọc sách ra cái gì cũng không làm".

Không có đáp lại...

"Thịnh lão sư, khẳng định cả đời người đều là lão xử nam, miệng độc như vậy, nữ hài bị người cự tuyệt khẳng định đều muốn người đi làm gậy thọc cứt".

Không có đáp lại...

Hạ Tích cảm thấy nói mãi hắn vẫn bất động, liền bắt đầu nói lung tung.

Rốt cuộc lúc gần tới nhà Hạ Tích, Thịnh Lộ đi theo phía sau Hạ Tích: "Ta không phải, còn có gậy thọc cứt là cái gì?".

Vẻ mặt Hạ Tích "không biết người đang nói cái gì", nhìn hắn, lúc sau mới bất tri bất giác mà cười, cười đến mức nhộn nhạo, đến mức Thịnh Lộ thấy lạnh cả sống lưng.

Hạ Tích mở áo khoác bên hông, ném vào trên ghế sofa, trực tiếp trở về phòng ngủ.

Ánh mắt Thịnh Lộ theo ý thức nhìn theo nàng, có lẽ Hạ Tích đi quá nhanh, làn váy rách nát hơi hơi bay, làm phong cảnh phía dưới như ẩn như hiện, trong tâm ngứa ngáy khó nhịn, muốn trực tiếp kéo làn váy vướng bận kia đi.

Hạ Tích như có cảm giác, hơi hơi xoay người lại, nghiêng nghiêng đầu liền thấy ánh mắt của hắn, Thịnh Lộ có chút xấu hổ, nắm tay giờ lên bên miệng ho nhẹ một tiếng, theo bản năng xoay tròng mắt, che dấu nội tâm không được tự nhiên, Hạ Tích thấy thế cho hắn tươi cười thật lớn, có chút lóa mắt, cho nên trong nháy mắt phát sinh một màn như vậy, rất có loại cảm giác quay đầu mỉm cười mị hoặc, chỉ thấy cả người nàng đột nhiên di chuyển đứng trước mặt hắn, trực tiếp nắm váy xốc lên, lộ ra cặp đùi trắng bóng cùng qυầи ɭóŧ dâu tây màu hồng nhạt ở chính giữa, làm xong một loạt động tác, Hạ Tích nhanh chóng đi vào phòng, chỉ để lại một mình Thịnh Lộ ngốc lăng đứng ở kia.

Thịnh Lộ một hồi lâu mới lấy lại được tinh thần, đầu tiên là vẻ mặt không thể tin tưởng, sau đó lại cảm thấy thẹn thùng, lại bình tĩnh, cuối cùng khuôn mặt một mảnh đen sì.

Hạ Tích trăm phần trăm là cố ý, cố ý làm ra loại hành vi xấu hổ tùy tiện đến cực điểm làm hắn gian nan, nghĩ, tâm tình liền trở nên cực kì không tốt.

Đúng là Hạ Tích cố ý, hắn không phải là người thích cao cao tại thượng khinh thường người sao, như vậy nàng liền kéo hắn xuống, cho hắn trải nghiệm một chút lạc thú nhân gian, quả nhiên đùa giỡn Thịnh lão sư này quá thú vị.

Hạ Tích thay đồng phục, mặc một chiếc váy màu hồng nhạt đến đầu gối liền đi ra ngoài, thấy tâm tình người nào đó đang ngồi trên ghế sô pha cực kì không tốt.

"Uống cái gì, nước có ga hay trà xanh?".

Thịnh Lộ lúc này mới trong suy nghĩ hồi phục lại, nhìn thân ảnh màu hồng nhạt đang đi xuống phòng bếp: "Trà xanh đi".

Một hồi lâu mới nhìn thấy Hạ Tích đi ra, đưa cho hắn một chén nước. Thịnh Lộ vẻ mặt nghi hoặc nhìn chén nước kia, lại nhìn Hạ Tích: "Cái này? Là trà xanh?".

Hạ Tích nghe xong nhịn không được cười ra tiếng, cười đến mức làm nước trong tay run run, Thịnh Lộ nhíu mi, trực tiếp nhận chén nước kia, trong lúc vô tình đυ.ng phải tay đối phương.

Hoãn hoãn lại, uống một ngụm nước có ga trong tay, Hạ Tích lúc này mới trả lời hắn: "Nước có ga là sát tinh, lại không có trà xanh, cho nên chỉ có thể để người uống nước lọc".

Hạ Tích một ngụm uống hết nước có ga trong tay, híp mắt sảng khoái than một tiếng, đặt cái ly lên bàn, liền trực tiếp nằm liệt trên ghế sô pha, sô pha rất dài, nhưng vì không đυ.ng tới Thịnh Lộ, rốt cuộc khôi hài cũng phải có giới hạn, nếu không sẽ làm người phản cảm, Hạ Tích vẫn rõ ràng điểm này, cho nên đầu gối lên khúc trên, cầm điều khiển từ xa, mở TV.

Thịnh Lộ đang uống nước:...

Nhìn tư thế của người nào đó, Thịnh Lộ cảm thấy gánh nặng chế tạo thành ngọc sáng của hắn còn xa, không nghe quản giáo còn không có quy củ, thật là một lời khó nói hết.

"Thịnh lão sư... người không có khóa tiếp sao?". Ánh mắt Hạ Tích vẫn nhìn TV.

Thịnh Lộ thấp giọng mà ừ một tiếng.

Chậc chậc chậc, thanh âm này đúng là muốn mê hoặc người.

Đáng tiếc thanh âm này là dùng để thăm hỏi gia đình, chỉ là chuyện thăm hỏi gia đình không thể xảy ra được, bằng không sẽ làm baba của nàng thương tâm thật nhiều a, tuy rằng luyến tiếc thanh âm này, nhưng nàng thật xin lỗi.

Nếu hắn không vui khi người khác có ý tưởng không an phận với hắn, không thích thân mật, như vậy...

Hạ Tích đột nhiên quay đầu lại, đứng lên, đi đến trước mặt hắn, hai đầu gối quỳ bên cạnh người hắn, đặt mông ngồi lên đùi.

Động tác quá mức liền mạch lưu loát, Thịnh Lộ khi phản ứng được đôi mắt đã mở lớn, đồng tử đột nhiên co rút lại, giơ tay liền trực tiếp đẩy Hạ Tích, chỉ là nhìn thấy Hạ Tích lùi về sau, khẳng định sẽ đυ.ng đến bàn trà, vội vàng kéo nàng lại, làm Hạ Tích thẳng tắp đâm vào l*иg ngực hắn.

Hạ Tích ở trong l*иg ngực thấp giọng nở nụ cười, tiếng cười đột nhiên lớn dần, cười đến mức hai bên tai Thịnh Lộ đỏ bừng, đột nhiên tiếng cười thiếu nữ trong ngực im bặt, Thịnh Lộ từ trước đến nay không thích tứ chi tiếp xúc cùng người khác, tình huống hiện giờ đành phải cứng đờ thân thể, cúi đầu nhìn thiếu nữ trong lòng ngực.

Hạ Tích rõ ràng cảm thụ loại xúc động này, so với trước càng thêm mãnh liệt, Hạ Tích ngẩng đầu đối diện với Thịnh Lộ đang cúi đầu nhìn nàng, nhìn cặp mắt gần trong gang tấc kia không còn trong suốt, lạnh nhạt như dĩ vãng, nhiều thêm một phần sắc thái bất an cùng sợ hãi, lại làm người càng mê muội.

Có lẽ bởi vì vừa cười quá mức lợi hại, cho nên sắc mặt có chút ửng hồng.

Hạ Tích xoa gò má người trước mặt, chậm rãi lại gần. Thịnh Lộ ý thức được nàng đang làm cái gì, bản năng chán ghét làm sắc mặt cũng trầm xuống, trực tiếp đứng dậy, cũng may lúc này Hạ Tích đã có phòng bị, không đến mức quá đáng.

"Cha em hẳn rất lâu mới trở về, đợi lát nữa tôi còn có khóa, chờ lần sau có thời gian sẽ tới thăm hỏi gia đình".

Nói xong không đợi Hạ Tích trả lời, dưới chân giống như có gió, một lát đã không thấy người, thoạt nhìn không có chuyện gì, nhưng nhìn lỗ tai hồng hồng liền biết là không thành thật rồi, Thịnh lão sư.

Hạ Tích ghé vào ghế sô pha cười một hồi lâu, đột nhiên mắt cá chân truyền đến cảm giác đau sắc nhọn, tê thanh, nước mắt không nhịn được.

Chống sô pha, chậm rãi bò dậy, nhìn toàn bộ mắt cá chân đều sưng đỏ lên, ai, năm nay thật bất lợi, thế mà lại làm tổn thương đến mắt cá chân.

Chịu đựng cơn đau, nhảy một chân vào phòng bếp, nhảy được nửa đường, đột nhiên truyền đến chuông cửa, sẽ không nhanh như vậy chứ.