Chương 4: Có , em thích anh

Nhìn dươиɠ ѵậŧ của mình nằm trong nơi đó của cậu khiến mắt hắn đó hết lên , hắn tóm lấy hai cánh mông bên dưới của cậu tách mở nó ra, thẳng lưng dần dần đẩy phần dươиɠ ѵậŧ còn ở ngoài tiến vào.

2 tiếng thở dài phát ra , một bên là thoả mái còn tiếng còn lại là chịu đựng . Không cho Ngọc Linh thời gian nghỉ ngơi Văn Kiệt hay tay nắm lấy eo cậu , hung hăng mà đâm

Ngọc Linh ôm cổ hắn “HAA , quá nhanh .... hơơ, không được, chậm , chậm lại ” Cậu giờ mới biết thứ hung khí trong cơ thể to như muốn đâm đến cổ họng cậu vậy. Cảm giác đau đã giảm bớt giờ nó đê mê theo từng cơn co rút cơ bắp lan dần ra khắp người. Hai chân câu ôm lưng hẳn cũng dần dần dưới sự đâm chọc của hắn mà rơi xuống ghế sofa

“A~ Hơơ haa , anh sẽ đâm đến cổ họng em mất . Haa a ~” Ngọc Linh rêи ɾỉ. Nước bọt chảy khỏi miệng cậu . Thấy thế Văn Kiệt liền vươn người hôn lấy cậu che đi tiếng rêи ɾỉ lẫn nước bọt của cậu . Hôn xong hắn để trán cậu với trán hắn tựa vào nhau , ánh mắt hai người nhìn chằm chằm nhau , phía dưới hắn vẫn đâm thọc không có tí nhẹ nhàng nào

“ Anh yêu em” ánh mắt hắn nhìn cậu lúc này nhuốm đầy du͙© vọиɠ nhưng cũng không thiếu đi sự si mê . Nói xong hắn đặt hai chân cậu lên vai mình rồi rút dươиɠ ѵậŧ ra cho đến khi còn cái đầu khấc rồi lại đẩy hông dập mạnh lút cán

“ A , nhẹ , nhẹ thôi haa” Ngọc Linh run rẩy mà rêи ɾỉ , cậu cảm thấy mình lại sắp bắn rồi . Khi cậu cảm thấy mình chuẩn bị bắn ra thì lại bị một bàn tay che lại không cho bắn “ ữmmmm , haa cho , cho em bắn”

“ Nói , có yêu anh không?” Văn Kiệt vừa cố gắng đâm nhanh , đâm sâu hơn nữa vì hắn cũng sắp bắn rồi .

“ Có , có yêu” Ngọc Linh thở hổn hển , cậu có cảm giác như mình sắp quên thở

“ Yêu ai” Văn Kiệt nghe Ngọc Linh nói yêu như ăn thêm dược phẩm thần kì mà càng hung hăng đâm

“ Yêu anh , em yêu anh” Ngọc Linh trả lời rất nhanh , nói đùa chỗ đó của cậu bắt đầu đau vì lâu không được bắn ra rồi

“ Ngoan lắm cục cưng” Văn Kiệt đột ngột thả tay ra , Ngọc Linh bắn lên bụng hắn dính lên cả người cậu . Khi cậu bắn theo cơ thể đằng sau cúc hoa cũng co lại kẹp hắn đến sung sướиɠ . Hắn nhanh chóng đâm vào rút ra thêm chục cái rồi cũng bắn

“ A , haa” Ngọc Linh cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong mình , nóng , nhiều . Hai mắt cậu mở to trợn lên

Văn Kiệt không có rút ra luôn mà để lại dươиɠ ѵậŧ mình trong cúc hoa của cục cưng để cảm nhận dư vị . Đầu hắn dựa lên vai cậu mà hít một hơi thật sâu để ngửi mùi

“ Anh đi xuống , đè chết em rồi” Ngọc Linh vỗ vỗ mông Văn Kiệt . Vừa nói xong cậu liền bị hôn sâu “ Ưm ư ư ….” .

Văn Kiệt lật ngược người Ngọc Linh lại “ Xuống gì vội chứ cục cưng , vẫn chưa sáng mà” . Tay hắn đưa lên vuốt tóc , tay còn lại vỗ mông cậu . Dươиɠ ѵậŧ thô to lại một lần nữa cứng lên

Hắn liếʍ môi híp mắt nhìn tấm lưng trần trắng trẻo , hai tay hắn cầm eo cậu nâng lên rồi không do dự mà hung hăng đâm mạnh

“ A , haa tư thế này sâu , đến cổ họng mất huhu” Ngọc Linh chịu không được sự dồn dập này mà chảy ra nước mắt sinh lí

Văn Kiệt thấy cậu khóc mắt càng đỏ , đâm càng mạnh thêm chỉ thấy giữa hai cánh mông tròn trịa là một vật lớn bóng nhẫy rút ra đâm vào liên tục . Bàn tay lớn của hắn ôm lấy mông cậu. Lỗ nhỏ tham lam của cậu không ngừng nghỉ hút lấy dươиɠ ѵậŧ của anh. Chất tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng theo đó chảy khỏi lỗ hậu, rớt xuống sofa

Lần này Văn Kiệt đυ. lâu đến mức cúc hoa dần dần khô và tê rồi mà hắn vẫn chưa có ý định ra .

“ Em lại ra huhu , lại ra mất”

“ Ưm ư”

“ Ngoan , anh cũng ra”

“…..”

“ Huhu , anh uống thuốc bổ thận à”

—————— nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng——

“ Ư ưm~~~~” Ngọc Linh mở mắt ra , cả người cậu ê ẩm , đau có thua kém gì với việc bị xe tải cán qua đâu . Nhìn thấy cánh tay Văn Kiệt đang vắt ngang qua eo mình ngủ ngon lành . Ngọc Linh nổi quạo , “ Vì cái gì cả hai đứa đều là đυ. nhau , nhưng cớ sao hắn lại ngủ ngon lành thế huhu” âm thầm nuốt nước mắt

Ngọc Linh hất tay hắn đang để trên eo mình ra rồi cố hết sức lật người nằm úp sấp lại cho thoải mái , tuy người cậu đau nhưng cả người mát mẻ , phía sau cũng không còn dính dính cái gì khó chịu . Cậu liền biết đêm qua mình “ ngủ” giữa chừng hắn đã bế mình đi tắm , có chút ngọt ngào nổi lên trong lòng . Quay đầu sang nhìn dung nhan hắn khi ngủ , khuôn mặt vẫn có chút dữ nhưng cậu lại thích

Ngọc Linh đưa tay dơ lên định sờ má hắn nhưng đưa giữa chừng lại đổi hướng “ bốp” ngay sau đó là một tiếng kêu đau vang lên

“Cục cưng dậy rồi à” Văn Kiệt mở mắt ra rồi dụi dụi mắt như kiểu mới tính ngủ , rồi quay mặt tiên lên hôn lên môi Ngọc Linh

“ Ưm ư haa” Nụ hôn kéo dài cho đến khi cậu gần như muốn ngừng thở thì đẩy mãi hắn mới buông tha cho đôi môi đang bị gặm cắn. “ Anh bị ngu hả , có muốn hôn thì cũng phải đợi người ta đánh răng cái đã chứ” Ngọc Linh thở hổn hển xong thì hét lên

“ Không cần thiết” Văn Kiệt nói thật lòng nhìn Ngọc Linh nằm bẹp đó , mặt rầu rĩ rất đáng yêu , hắn lại chỉ muốn đè cậu ra rồi đυ. cho khóc thút thít như đêm qua …..

“ Cái gì mà không cần thiết , miệng buổi sáng đầy vi khuẩn đấy có biết không” Ngọc Linh bĩu môi nói , sau đó cậu cảm nhận được cái gì đó cưng cứng đang chĩa vào mông cậu , khiến cậu cứng đờ không dám ho he .