Chương 3: “ Em Thích Anh không” ( H)

Văn Kiệt vừa ngồi tịnh tâm để dươиɠ ѵậŧ có thể hạ xuống . Nhưng khi hắn vừa ngẩng mặt lên thì đã thấy Ngọc Linh khuôn mặt đỏ bừng vì bia đang híp mắt nhìn mình chăm chú , không hề dấu diếm ánh mắt . Hắn khự lại có chút không biết phải làm gì ….

“ Em say rồi” Văn Kiệt nói rất trầm nhưng giọng nói mang tính khẳng định

“Ừm ” Ngọc Linh lúc này đầu óc oang oang cũng biết là mình đã quá chén lên không cãi

Văn Kiệt lấy lon bia trên tay Ngọc Linh , rồi đưa lên uống nốt . Sau đó hắn dọn đống vỏ lon bia trên bàn , dọn dẹp sạch sẽ . Ngọc Linh ngồi nhìn chăm chú theo hắn , ánh mắt gần như không rời một giây nào

Văn Kiệt đang chăm chú dọn dẹp , nhưng hắn cũng nhận ra ánh mắt nóng bỏng đang dõi theo mình , khiến tiểu Văn Kiệt vừa mất công mất sức mới hạ xuống được một xíu lại cứng trở lại , hơn nữa còn cứng hơn trước . Cúi xuống nhìn thì rất vinh dự lúc này đã dựng hẳn thành túp lều không hề nhỏ có muốn giấu cũng không được . Nhanh chóng dọn dẹp xong xuôi , hắn cúi người xuống nhìn túp liều và nghĩ nghĩ …

Chưa nghĩ được 1 phút hắn quyết định để y nguyên như thế và đi về ghế ngồi . Ngọc Linh nhìn chằm chằm Văn Kiệt , dù cho hắn đã quay đầu và đi về hướng mình .

Người đàn ông này thích cậu , cậu cũng thích hắn , kiếp trước tuy cậu cứu hắn một mạng nhưng lại để hắn sống thêm hơn 20 năm chỉ để là một con robot cuồng làm việc , cuộc sống không mấy vui vẻ , ít niềm vui nhưng nhiều nỗi buồn . Kiếp này may mắn được sống lại , cậu muốn bên hắn , muốn cùng hắn đi nốt thêm mấy mươi năm nữa . Nhưng muốn là một chuyện còn phải mở lời như thế nào thì cậu không biết , cậu vừa nghĩ vừa nhìn hắn không rời mắt cho đến khi hai đôi mắt giao nhau chứa trong đấy là bao nhiêu tình cảm sâu đậm

“ Em có thấy chóng mặt không” Văn Kiệt bỏ qua túp lều dưới thân mình mà kìm nén giọng nói một câu , rồi ngồi xuống ghế sofa

Ngọc Linh lắc đầu , cậu bỗng chốc vươn người về hướng Văn Kiệt , ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào túp lều của hắn rồi mở miệng “ Anh cứng rồi”

“ ……” Văn Kiệt đang suy nghĩ xem phải trả lời như thế nào thì mới tốt thì lại nghe tiếp

“ Là do em sao” Ngọc Linh nói xong còn không để ý xem hắn có nghe thấy hay không mà tay cậu đưa hướng tới chạm vào dươиɠ ѵậŧ của hắn , rất to , rất nóng

“Haa~~~ ….” Cái cảm giác được người mình thích động vào dươиɠ ѵậŧ rất là kí©h thí©ɧ khiến hắn không kịp kìm nén giọng nói của mình .

Ngay lập tức Văn Kiệt đẩy ngã Ngọc Linh xuống sofa , 1 tay hắn túm lấy 2 tay cậu đè lên đầu rồi cúi xuống hôn sâu , 1 tay còn lại sờ lên eo cậu bắt đầu sờ soạn

Môi lưỡi giao nhau , tiếng “ chụt ~~~ chụt” , “ nhóp nhép nhóp nhép” ngày càng rõ . Văn Kiệt đè Ngọc Linh hôn đến tận khi mặt cậu đỏ lên vì thiếu dưỡng khí thì hắn mới bỏ ra , thậm chí còn kéo cả được sợi chỉ tình yêu ….

Tiếng thở dốc , tiếng lạch cạch cởi đồ . Ngọc Linh híp mắt nhìn Văn Kiệt , đầu óc cậu giờ gần như là không thể suy nghĩ thêm được cái gì nữa , chỉ có thể bị động cảm nhận sự kí©h thí©ɧ hắn mang lại ……

“ Em thích Anh không?” Văn Kiệt hôn chụt chụt ở cổ Ngọc Linh , vừa hôn vừa hỏi . Hắn rất thoả mãn khi tạo ra những vết hôn hồng trên da thịt cậu . Hắn nhìn từ trên cao nhìn xuống cậu nằm ở phía dưới , những vết hôn hồng đặc biệt thu hút ánh nhìn .

“ Ưh ~~~ Haa” Ngọc Linh thở hổn hển , gần như là não cậu đang ngừng hoạt động đầu cậu như trống rỗng không nghe rõ Văn Kiệt nói gì cả

Đợi mãi không thấy Ngọc Linh trả lời , Văn Kiệt mím mím môi . Hắn cúi người hôn trải dài từ cổ cậu xuống vùng bụng dưới , đi qua đâu hắn để vết hôn hồng đến đó

Ngọc Linh thở dồn dập , cậu nâng mặt lên nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của Văn Kiệt đang nổi rõ lên . Nhớ đến cảm giác lúc này chạm vào rất có trọng lượng , rất to khiến cậu có chút muốn lùi bước

Văn Kiệt cởϊ qυầи lót của Ngọc Linh xuống , nơi đấy hoàn toàn lộ ra . Lông của cậu khá dày , cây dươиɠ ѵậŧ vẫn là màu hồng hồng do chưa được sử dụng bao giờ lúc này dựng thẳng lên , phía trên bắt đầu chảy nhớt

Văn Kiệt mỉm cười đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ hồng hồng , rồi thoả mãn mà há mồm ngậm lấy , mùi khá nồng nhưng lại khiến hắn kí©h thí©ɧ mà càng vận sức há to mồm cho dươиɠ ѵậŧ vào hết đến tận cổ họng

“ A , đừng” Ngọc Linh đưa tay cố gắng đẩy đầu Văn Kiệt ra “ Ư …. Bbẩn bẩn haa lắm” . Tay cậu đặt lên đầu hắn dần dần nắm chặt lấy tóc hắn “ Ra ra mất thôi , em sắp sắp ra”

Văn Kiệt nghe thấy cậu sắp ra không những không bỏ ra , mà còn hút một cái thật . Ngọc Linh đẩy hắn ra không được , cậu không kìm được nữa mà bắn ra .

“ Haaa , HAa” Ngọc Linh thở dốc , người cậu như nhũn ra “ Ưh A , anh anhh anhhhhh anhhh bỏ ra”

“ Không” Văn Kiệt cho một ngón tay vào cúc của Ngọc Linh , chỉ có hắn mới biết lúc này mình đã nhịn khổ cực như thế nào , hắn có cảm giác phía dưới muốn nổ tung . Cúi người xuống hôn chặn lấy cái miệng nhỏ của Ngọc Linh

“ Bỏ ra đi , nó lạ lắm” Ngọc Linh thấy cảm giác kì kì , cậu còn chưa nghĩ hết đã thấy hắn tăng thêm một ngón tay nữa vào rồi … Ngọc Linh nhìn đỉnh đầu hắn , cậu thích hắn , cậu nguyện ý vì hắn mà nằm dưới thân đàn ông , không sao cậu nhịn xuống cảm giác kì lạ này là được

“ A” Khi Văn Kiệt chạm vào một chỗ nào đó trong cúc hoa , Ngọc Linh cảm thấy có thứ gì đó xộc nên não , nó rất kì lạ , nhưng cũng rất sướиɠ . Dươиɠ ѵậŧ của Ngọc Linh cũng dần dần cứng lên sau lần bắn vừa rồi

Sau khi đã cho 3 ngón tay ra vào thuận lợi , hắn cúi xuống nhìn dươиɠ ѵậŧ của mình , nghĩ nghĩ xem có nên cho thêm một ngón tay thứ 4 nữa vào hay không . Có lẽ do Ngọc Linh quả thật thả lỏng phối hợp hết mình với hắn lên rất nhanh bốn ngón đã ra vào rất thuận lợi

Văn Kiệt tự nhiên rút ngón tay ra , hắn không chờ được để cởϊ qυầи mà chỉ kéo khoá . Ngay lập tức dươиɠ ѵậŧ bật ra , dươиɠ ѵậŧ thô dài dựng đứng , bao qυყ đầυ màu sẫm giống với màu da hắn chĩa về phía người đang nằm dưới . Nhìn thấy cảnh này , Ngọc Linh nuốt nước bọt , chân cậu có chút run run mà lùi về phía sau

Ngay lập tức , Văn Kiệt tóm lấy chân cậu kéo lại . Chưa kịp cho cậu thời gian nào thích ứng mà đã đâm cả cây đi vào

“ A” Ngọc Linh hoảng hốt kêu nên , dù đã được chuẩn bị rất kĩ nhưng vẫn rất đau .