Chương 6
Ngàn vạn lần không nghĩ đến, Thiệu Gia Trân vừa sinh ra Trình Manh thì truyền đến tin con rể Trình Kiến Quân hi sinh. Họ thậm chí còn không biết tại sao anh lại hy sinh, chỉ một câu trong chấp hành nhiệm vụ bí mật đã hy sinh liền cho qua chuyện. Thiệu Gia Trân rất yêu chồng liền suy sụp , không lâu sau nhân lúc mọi người không chú ý nhảy sông tự tử. Gia đình hai thế hệ quân nhân liệt sĩ đương nhiên chính phủ sẽ không đối xử tệ bạc, ngay cả nhà họ Trình cũng rất kính trọng lão thái thái và đề nghị muốn đưa lão thái thái về sống cùng nhà họ Trình, nhà họ Trình sẽ lo liệu mọi việc. Lão thái thái đương nhiên không đồng ý, bà cũng không có yêu cầu nào khác, chỉ có một yêu cầu duy nhất là cháu gái ngoại sẽ không về nhà họ Trình, nhất định là bà nuôi. Người nhà họ Trình cảm thấy nên vì lão thái thái lưu lại kỷ niệm, vì thế liền đồng ý với yêu cầu của lão thái thái. Thế là hai bà cháu sống nương tựa vào nhau, nhoáng một cái đã là mười bảy năm.
Lão thái thái vì bồi dưỡng cháu ngoại gái này có thể nói là hao tổn tâm huyết, từ nhỏ chỉ cần con nhà người ta học múa, hội họa, piano thì lão thái thái không quan tâm đến học phí, nhất định sẽ cho Trình Manh học. Chỉ cần con của nhà khác có, lão thái thái sẽ cố gắng hết sức để Trình Manh cũng có được, mà nhà họ Trình vì thương xót hai bà cháu này, trên phương diện kinh tế đã hỗ trợ tài chính không giới hạn. Trình Manh từ nhỏ đã sống như một công chúa ,nên lúc trước tính khí tiểu thư của Trình Manh là do được mọi người chiều chuộng mà ra.
Lão thái thái chiều thì chiều, nhưng có một thứ Trình Manh tuyệt đối không được phép động tới, đó chính là quân đội. Xem ra bà đã nhận định nữ nhân lấy quân nhân chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp, cho nên nàng coi quân nhân như rắn độc, thú dữ. Vì thái độ của lão thái thái, nhà họ Lư cũng đều bắt đầu giúp đỡ Trình Manh tận lực cách ly quân nhân. Nhưng mọi chuyện lại trái ngược với mong đợi, nhà họ Trình vốn là một gia đình quân nhân, những người xung quanh nhiều nhất là quân nhân đây là điều khó tránh khỏi.
Trình Manh nhớ rằng, trước khi cô 16 tuổi, cô vẫn luôn mơ ước giống như mẹ cô được kết hôn với một người quân nhân dũng mãnh và chính trực, bởi vì từ khi còn nhỏ cô đã nghe những câu chuyện về cha và mẹ mình nên trong lòng cô từ sớm đối với quân nhân đã có một khao khát khó mà nói thành lời, sau này trời xui đất khiến cô tình cờ gặp được Cố Thượng Võ, tuy Cố Thượng Võ không giỏi ăn nói nhưng hình tượng ít khi nói cười của anh hoàn toàn phù hợp với hình tượng một quân nhân trong lòng Trình Manh, vì vậy cô đã bí mật trao đổi thư từ với Cố Thượng Võ, đây là điều mà lão thái thái không hay biết gì.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương