Chương 4

Từ Ánh Thái ở phía sau Cố Tiêu đánh hắn một phát, lại phản ứng lại đây không đúng: "Yến Chu Trang không phải nam thần trường sao? Sao lại bệnh thần kinh?"

Cố Tiêu một bộ muốn nói lại thôi, cuối cùng đánh trống lảng: "Tiểu Lộ thích cậu ta nên tôi ghen ghét nói bừa không được à?"

Từ Ánh Thái lại nghiến răng nghiến lợi mà trừng mắt Cố Tiêu vài cái, Tề Hà Lộ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng trong lòng quá loạn, trong nhất thời cậu cũng không nghĩ ra được nguyên cớ.

Cuối cùng Cố Tiếu lại hỏi Tề Hà Lộ: "Cậu thật sự thích Yến Chu Trang à?"

Tề Hà Lộ ăn ngay nói thật: "Thích, nhưng tôi không quyến rũ hắn, hôm nay gặp hai lần đều là ngẫu nhiên."

"Tôi nói mà, Tiểu Lộ của chúng ta là đứa trẻ đơn thuần đáng yêu, sao mà quyến rũ người ta? Yến Chu Lang ở đó nói bậy nói bạ, đừng sợ, chờ hắn về tôi giúp cậu mắng hắn." Từ Ánh Thái ôm lấy cổ Tề Hà Lộ, bộ dạng thập phần nghĩa khí.

Tề Hà Lộ ôm ôm Từ Ánh Thái, nói với hắn không có việc gì, không cần, sau đó liền vào phòng tắm rửa mặt.

Cố Tiếu còn muốn nhìn bài đăng vừa rồi một chút, nhưng ấn vào lại phát hiện không load được.

"Hở...... Sao bị xoá bỏ rồi?"

...........

Tề Hà Lộ tắm xong rồi leo lên giường lăn qua lộn lại thật lâu.

Cậu không ngủ được.

Nói đúng hơn là không dám ngủ.

Người nọ không gửi tin nhắn tới nữa, nhưng Tề Hà Lộ vẫn cứ cảm thấy sợ hãi.

Cậu sợ đau đớn trong giấc mơ đầu tiên ban đêm, càng sợ sung sướиɠ mất hồn của giấc mơ ban trưa......

Yến Chu Lang buổi tối không quay về, Cố Tiếu cùng Từ Ánh Thái đã ngủ, tiếng hít thở của hai người nhẹ nhàng truyền đến, Tề Hà Lộ cuối cùng vẫn không thể ngăn cản cơn buồn ngủ kia.

Cậu bất tri bất giác tiến vào giấc ngủ.

...........

"Tiểu Lộ không ngoan, để anh đợi thật lâu."

Vẫn là gian phòng học kia, vẫn là âm thanh của người đàn ông kia, thậm chí Tề Hà Lộ vẫn trong tư thế bị lột quần, hai chân banh rộng đối diện với các bạn học.

"Anh buông tôi ra......"

"Giữa trưa thật vất vả mới liếʍ cho l*и em mở ra, hiện tại lại khép lại." Người đàn ông từ phía sau đem một ngón tay gian nan cắm vào l*и nhỏ, hỏi cậu: "Tiểu Lộ, em nói anh nên phạt em thế nào mới được?"

Đối với khinh khi nhục nhã trong mơ, Tề Hà Lộ vẫn luôn mơ màng hồ đồ thừa nhận, nhưng sau khi thấy Yến Chu Trang, cậu không muốn tiếp tục cứ như vậy nữa.

"Anh bỏ ra, bỏ tôi ra....."

Tề Hà Lộ giãy giụa kịch liệt, vừa giãy giụa vừa khóc, nhưng người đàn ông lại đem cậu đổi hướng, ôm đầy cõi lòng.

"Tiểu Lộ thích bị anh cưỡиɠ ɧϊếp sao? Vốn dĩ thầy giáo nghĩ em là lần đầu tiên, còn định dịu dàng mà đυ.c em, hiện tại không được rồi."

"Anh......"

Tề Hà Lộ ngưng dãy dụa, người cũng giật mình tại chỗ.

Không phải vì lời nói của người đàn ông, mà bởi vì đường con quen thuộc nơi cổ, còn có nốt ruồi nhạt bên gáy.

Người đàn ông đem ©ôи ŧɧịt̠ lớn đặt ở miệng l*и khô ráo, phảng phất như muốn cứ vậy trực tiếp cắm vào.

Mà Tề Hà Lộ vẫn chỉ ngơ ngác mà nhìn chằm chằm nốt ruồi nhạt kia.

Cậu sẽ không nhớ nhầm.

Chính là độ lớn nhỏ này, chính là vị trí này, chính là nốt ruồi nhỏ giống nhau như đúc, trước đó không lâu cạu còn nhìn đến nó.

Khi đó là ở trên người Yến Chu Trang.

Thật sự có chuyện trùng hợp như vậy?

Ngay khi Tề Hà Lộ đang phát ngốc, qυყ đầυ no đủ tàn nhẫn chọc đi vào, trực tiếp đút vào một nửa.

"Đau.........."

Tề Hà Lộ bị đau đến nước mắt đều xuống dưới, cậu nắm chặt vạt áo người đàn ông, lại theo bản năng nâng mắt lên.

Thấy không rõ.

Cậu vẫn không nhìn rõ được mặt người đàn ông này.

Giống như bị thế lực thần bí nào đó khống chế, rõ ràng gần ngay trước mắt, cậu lại không cách nào nhìn rõ khuôn mặt cùng hình dáng hắn ta.

"Thầy, thầy làm bạn học Tề đau, cậu ấy khóc rồi." Bạn học nam bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.

Người đàn ông liền dừng lại động tác, đêm nụ hôn dừng ở vành tai Tề Hà Lộ, hỏi cậu: "Thật sự rất đau sao?"

Những lời này thật dịu dàng, lại giống Yến Chu Trang.

Trong lòng đã ẩn ẩn có suy đoán, nhưng Tề Hà Lộ phân không rõ bản thân cảm thấy tức giận nhiều hơn hay may mắn nhiều hơn, cậu cứ thế rơi nước mắt, cắn môi không nói một lời.

Người đàn ông thở dài một hơi, đem qυყ đầυ đã vùi vào phân nửa chậm rãi rút ra.

"Vẫn là không nỡ làm đau em, vạn nhất Tiểu Lộ chỉ nhớ rõ đau, về sau ở hiện thực cũng chịu cho anh đυ. thì phải làm sao bây giờ?"

Tề Hà Lộ bắt được mấu chốt: "Quả nhiên anh biết tôi đúng không?"

Người đàn ông khẽ cười một tiếng, đầu lưỡi vói vào vành tai cậu liếʍ láp, không trả lời mà hỏi lại: "Em nói xem?"

Người đàn ông lại ôm Tề Hà Lộ lên, tách chân cậu cho đám bạn học kia nhìn.

"Tuy rằng anh đau lòng Tiểu Lộ, nhưng phạt thì vẫn phải phạt." Nam nhân đem l*и nhỏ của Tề Hà Lộ tới bên miệng một bạn học, muốn hắn liếʍ l*и cho cậu, còn nói: "Không bằng như vậy, anh để cho bọn họ luân phiên hϊếp Tiểu Lộ được không?"

Cơ thể Tề Hà Lộ run lên, lại bởi vì hộŧ ɭε bị mυ"ŧ vào, không thể khống chế mà chảy xuống một cổ nước da^ʍ.

"Thật nhiều nước sốt, Tiểu Lộ là đào mật sao?"

Tề Hà Lộ muốn cắn môi, bên miệng lại không tự giác phát ra tiếng rêи ɾỉ.

"Người tiêp theo, l*и nhỏ bạn học Tề ăn ngon như vậy, chỉ cho một người đàn ông ăn thì không phải quá đáng tiếc?"

Bạn học kia nghe vậy liền tự giác lui ra nhường chỗ cho một bạn học khác tới thay.

"Ưm~ a!"

"L*и nhỏ bạn học Tề ăn thật ngon." Thiếu niên kia liếʍ từ hộŧ ɭε liếʍ đến môi l*и lại liếʍ qua miệng l*и, đem toàn bộ l*и Tề Hà Lộ liếʍ đến ướt nhẹp, còn không ngừng than thở: "Ngay cả nước da^ʍ chảy ra đều ngọt, thầy, cậu ấy không phải đào tinh chứ?"

Người đàn ông đưa bàn tay vỗ vỗ mông cậu, cười nói: "Em ấy có phải đào tinh hay không thầy không biết, nhưng thầy khẳng định em ấy là đĩ da^ʍ, nào, đem ngón tay em cắm vào bên trong đĩ da^ʍ, thọc thọc l*и em ấy."

"Không cần......A~"

Ngón tay thiết niên vẫn là cắm đi vào, một ngón, hai ngón...... Ngón cái xoa nắn hộŧ ɭε đồng thời ngón trỏ cùng ngón giữa dán vào thịt l*и hung hăng móc.

"Thật chặt....."Người đàn ông phía sau hít khí, lại đánh vào mông cậu: "L*и da^ʍ cắn chặt như thế làm gì? Thả lỏng!"

Tề Hà Lộ nguyên bản đã bị chơi đến không biết gì, nghe được lời này ánh mắt lại tỉnh táo không ít.

Không đúng......

Dùng ngón tay thọc l*и nhỏ của cậu rõ ràng là bạn học không thấy rõ mặt, nhưng người đàn ông ôm cậu phía sau lại nói thật chặt trước tiên.

Liệu có phải.........

Liệu có phải không có người khác, tồn tại chân thật trong mơ chỉ có cậu cùng người kia?

Tưởng tượng như thế, Tề Hà Lộ không khỏi thả lỏng xuống, liền để ngón tay kia tuỳ ý đâm rút.

"Thầy, em hình như đυ.ng phải một tần trở ngại." Bạn học kia lại nói.

Người đàn ông cười khẽ: "Đó là màиɠ ŧяiиɧ của đĩ da^ʍ này."

"Màиɠ ŧяiиɧ?"

"Đúng vậy, đĩ da^ʍ này hiện tại vẫn là xử nam, chút nữa thầy dùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn đem màиɠ ŧяiиɧ đâm thủng, em ấy liền trở thành đàn ông chân chính."

"Thật lợi hại."

"Tiếp tục mở rộng cho em ấy."

Các thiếu niên dùng đầu lưỡi và ngón tay không ngừng an ủi l*и nhỏ Tề Hà Lộ, hộŧ ɭε bị mυ"ŧ vào trêu đùa, miệng l*и bị đầu lưỡi và ngón tay thay phiên mở rộng, Tề Hà Lộ căn bản không thể chống cự lại sự sung sướиɠ kia, chỉ có thể dựa vào chút tỉnh táo, quay đầu hỏi người đàn ông phía sau: "Có thể nói cho tôi, anh là ai không?"

Ngón tay ở trong l*и nhỏ xoay vòng, tiếng cười khẽ của người đàn ông vang lên sau đo: "Em sẽ biết."

Nghe những lời này, Tề Hà Lộ càng cảm thấy hắn chính là Yến Chu Trang, nhưng cậu không thể nào tưởng tượng Yến Chu Trang dùng gương mặt đẹp trai thanh tuấn nói những lời thô tục dâʍ đãиɠ như vậy.

"Ưm~"

Trong l*и bị cắm đến 3 ngón tay, còn cọ lướt qua điểm nhạy cảm, Tề Hà Lộ không tự giác rên ra tiếng.

"Ngoan, hưởng thụ thật tốt sung sướиɠ anh mang tới cho em, không cần nghĩ nhiều làm gì."

Người đàn ông nói xong, bàn tay đang chơi l*и nhỏ cùng hộŧ ɭε liền thọc nhanh hơn, thậm chí áo ngoài cũng áo ngực cũng không biết bị người ta cởi ra lúc nào, cũng không biết là tay ai bao trùm lên, còn đối với cặρ √υ" trắng nhỏ trắng nõn mềm mại tuỳ ý nắn bóp thưởng thức.

"A...... A ~"

"Sướиɠ không, Tiểu Lộ, sướиɠ thì rên lớn một chút."

"Ưʍ.......A~!"

Vυ" cùng l*и nhỏ đều bị chơi, Tề Hà Lộ rất nhanh không chịu nổi mà lêи đỉиɦ, l*и còn phun ra một cổ nước da^ʍ.

"Thầy, cậu ấy phun nước!" Bạn học nam hưng phấn nói.

"Đó là triều xuy."

Người đàn ông cắn cắn vành tai cậu, đem ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô to cương cứng thả ra, để ở miệng l*и vừa mới phun nước.

"Các em cũng cùng nhau."

Người đàn ông vừa nói xong, đám bạn học nam đó liền đồng thời thả ©ôи ŧɧịt̠ ra, còn thay phiên đâm thọc miệng l*и Tề Hà Lộ.

Tề Hà Lộ chỉ cảm thấy l*и mình bị vài ©ôи ŧɧịt̠ đâm, người đàn ông phía sau còn chơi xấu hỏi cậu: "Tiểu Lộ muốn ©ôи ŧɧịt̠ nào đυ. em?"

Tề Hà Lộ căn bản không muốn cái nào cả.

Cậu không muốn bị đυ..

Cậu không nghĩ ra nếu người này thật sự là Yến Chu Trang, sao hắn phải làm như thế này.

Rõ ràng cậu cũng thích hắn, chỉ cần hắn mở miệng, chính mình liền đồng ý cùng hắn bên nhau.

Bởi vì đam mê kì quái?

Hay là Yến Chu Trang căn bản không thích cậu, chỉ là coi trọng gương mặt cùng thân thể, cho nên mới tuỳ ý nhục nhã đùa bỡn cậu?