Chương 5

Hơn nữa Yến Chu Trang có có một người bạn trai trong lời đồn......

Nghĩ như thế, Tề Hà Lộ liền không tình nguyện bị hắn dâʍ ɭσạи như vậy, cậu chống lấy cánh tay người đàn ông mà giãy giụa, trong giọng nói cũng mang theo nghẹn ngào: "Tôi không cần, không cần cái nào cả......Anh bỏ tôi ra....."

"Tiểu Lộ." Người đàn ông đè lại cánh tay lộn xộn, lại đem chân cậu banh càng rộng, giọng cũng khàn khàn đầy tà khí: "Lúc này rồi, sao anh có thể buông em ra?"

"A!!"

Không biết người nào đem qυყ đầυ thọc vào một nửa, Tề Hà Lộ bị đâm xương cùng đau xót.

L*и nhỏ bị người đàn ông kia cùng đám thiếu niên đùa bỡn lâu như vậy, sớm đã chảy nước da^ʍ đầm đìa, hiện tại bị nửa cái qυყ đầυ thọc vào, cậu không những không thấy đau, còn nếm được một cổ kɧoáı ©ảʍ chưa từng có.

"Ô....."

"Sướиɠ không?" Qυყ đầυ kia cũng không thọc sâu vào, mà ở miệng l*и không ngừng biến đổi đảo quanh, nhưng thịt l*и cũng đã nịnh nọt dán lấy liếʍ mυ"ŧ muốn nuốt vào.

"Không cần......" Tề Hà Lộ khóc lên tiếng, cậu rõ ràng không muốn, nhưng tại sao, thân thể cậu lại phối hợp như thế?

Người đàn ông không khỏi than thở: "Tiểu Lộ cắn chặt quá, nhưng mà ©ôи ŧɧịt̠ này chưa đủ lớn, anh đổi một cây lớn hơn cho Tiểu Lộ nhé?"

Hắn nói xong qυყ đầυ nơi miệng l*и Tề Hà Lộ liền rút ra ngoài, lại một thiếu niên khác tiến lại, đem qυყ đầυ đặt ở miệng l*и mềm mại lầy lội, thiếu niên thực hưng phấn: "Đến phiên em sao?"

Người đàn ông nói cho hắn: "Đến em, nhưng chỉ có thể cắm vào miệng l*и, không thể đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ của em ấy."

"Đã rõ." Thiếu niên hiểu rõ mà cười nói: "Màиɠ ŧяiиɧ đĩ da^ʍ muốn để dành cho thầy đâm thủng."

Thiếu niên vừa nói vừa nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào, đem qυყ đầυ chôn vào lỗ l*и vô cùng non mềm.

"A." Thiếu niên kêu rên ra tiếng: "Cậu ấy mυ"ŧ giỏi quá, thịt da^ʍ bên trong cắn chặt qυყ đầυ em không nhả."

"Em có thể đâm đâm đầu, nhưng phải cẩn thận chút."

"Được."

Nói xong thiếu niên liền lấy qυყ đầυ đυ. ȶᏂασ phần nông trong lỗ l*и.

"Sướиɠ quá, thầy, đĩ da^ʍ cắn em thật sướиɠ!"

Người đàn ông hừ cười hôn hôn sau tai Tề Hà Lộ, cúi đầu hỏi cậu: "Sướиɠ không? Côи ŧɧịt̠ này so với cái hồi nãy lớn hơn một vòng, còn đâm đến màиɠ ŧяiиɧ của em."

Tề Hà Lộ đã bị nước làm cho hai mắt mơ hồ, trừ bỏ rêи ɾỉ thì phát không ra khác âm điệu khác.

Tuy rằng trong lòng không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là cậu bị qυყ đầυ đàn ông đυ. thật sướиɠ, không chỉ có sướиɠ, vì qυყ đầυ chỉ đυ. thật nông, sâu bên trong lỗ l*и càng ngứa ngáy trống rỗng, nứиɠ không chịu được.

Không đủ......

Tề Hà Lộ cảm thấy không đủ.

Chỉ bị đυ. miệng l*и làm cậu vừa sướиɠ lại vừa khó chịu, cậu muốn nhiều hơn, bên trong cũng muốn.....

"Ưʍ....."

Tề Hà Lộ cắn ngón tay, sợ bản thân không nhịn được cầu xin thành tiếng.

Vì sao lại như vậy? Vì sao cậu lại biến thành như vậy?

Qυყ đầυ không ngừng đυ. miệng l*и, đồng thời người đàn ông phía sau cũng không dừng tay, vẫn còn xoa bóp hộŧ ɭε cậu, kí©h thí©ɧ quá lớn làm Tề Hà Lộ không chịu nổi, lại triều phun một đợt.

Người đàn ông xoa bóp hộŧ ɭε cậu nhéo một cái, cậu lập tức kêu rên một tiếng.

Giọng nói thiếu niên cũng vang lên: "Thầy, cậu ấy lại phun nước, nước da^ʍ phun ra còn tưới hết lên qυყ đầυ em, sướиɠ quá."

Thanh âm người đàn ông khàn đi không ít, hắn nói: "Thầy biết, đúng là rất sướиɠ."

Thiếu niên nói xong câu kia liền ngừng động tác, người đàn ông lại tách hai chân Tề Hà Lộ, lần nữa hỏi cậu: "Tiền diễn đủ rồi, Tiểu Lộ muốn ai đυ. em? Hay là em muốn tất cả đàn ông trong phòng học này cùng nhau đυ. em?"

Tề Hà Lộ lêи đỉиɦ hai lần, tự biết không tránh thoát, cậu liền hít hít cái mũi, xoay người ôm người đàn ông kia, chịu thua với hắn: "Chỉ cần anh không được à?"

Người kia rõ ràng sửng sốt, ngay sau đó đất rung núi chuyển trời đất quay cuồng, qυყ đầυ chôn ở miệng l*и không biết biến mất lúc nào, ngay cả những người vừa dùng ©ôи ŧɧịt̠, ngón tay cùng môi lưỡi đùa bỡn cậu, còn có cả phòng học kia, đều biến mất vô tung.

Tề Hà Lộ bị đưa tới một gian phòng có vách tường thuần sắc, cậu nằm trên giường lớn mềm mại, bị người đàn ông lần nữa tách chân ra.

Người nọ vẫn mang khuôn mặt không thể thấy rõ, Tề Hà Lộ chỉ có thể cảm giác được có một đồ vật no đủ cứng rắn để ở miệng l*и mềm mại lầy lội.

Tề Hà Lộ chịu đựng nước mắt hỏi: "Bọn họ là giả đúng không?"

Người kia cúi đầu hôn lên môi cậu, thanh âm nhẹ nhàng như là nỉ non: "Nhưng anh là thật."

Nói xong ©ôи ŧɧịt̠ lớn dưới thân hung hăng chọc vào.

Lớn quá.

Côи ŧɧịt̠ người đàn ông này so với mấy cây vừa mới chọc miệng l*и cậu thô lớn hơn nhiều, cho dù lúc nãy tiền diễn đầy đủ, trong khoảng khắc bị đâm vào Tề Hà Lộ vẫn là cảm thấy rất đau.

Nhưng so với đêm đầu tiên, đau đớn đã giảm đi rất nhiều.

Hơn nữa lúc này đây người đàn ông sau khi đâm vào không lỗ mãng đυ. ngay, mà là ngừng lại, liếʍ môi cậu.

"Môi Tiểu Lộ cũng rất xinh đẹp." Người kia chậm rãi mυ"ŧ hôn môi dưới Tề Hà Lộ, dùng đầu lưỡi ở trên cánh môi đầy đặn lặp lại trêu đùa, nhẹ giọng nói: "Vừa hồng vừa trơn, nhìn là biết hôn sướиɠ."

Sự đau đớn khi bị phá thân qua đi, thịt da^ʍ trong l*и không tự giác mà dán lên thân ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng liếʍ mυ"ŧ.

Cậu hiện tại không đau, nhưng trống rỗng cùng cơn nứиɠ khó nói thì vẫn còn đó, cho dù không có kinh nghiệm, thân thể phải ứng cũng nói cho cậu, cậu muốn ©ôи ŧɧịt̠ kia nắc một chút.

"Ưʍ......"

Người đàn ông dán bên môi cậu dụ dỗ: "Tiểu Lộ muốn cái gì?"

Tề Hà Lộ không dám nói ra, chỉ có thể nhấp môi khóc nức nở: "Khó chịu......."

"Khó chịu thì phải làm sao?" Người đàn ông động ©ôи ŧɧịt̠ lớn đang chôn trong l*и non một chút, cho cậu chút ngon ngọt, rồi lại tiếp tục kiên nhẫn dụ dỗ lừa phỉnh: "Nói đi, Tiểu Lộ, nói ra anh liền cho em."

Tề Hà Lộ không khỏi cuộn tròn đầu ngón chân.

Xấu hổ dâng trào, Tề Hà Lộ bị buộc trong mắt đều là nước mắt, cậu muốn xin tha, nhưng không biết nói gì mới tốt, sâu trong l*и nhỏ càng ngày càng ngứa, người đàn ông kia áp lực du͙© vọиɠ không chịu cho cậu, cậu chỉ có thể dựa vào bản năng chủ động uốn éo vòng eo.

Nhưng giây tiếp theo bàn tay người đàn ông kia đã nắm lấy eo cậu.

"Tiểu Lộ không ngoan, anh nói, em muốn cái gì thì phải nói ra."

Tề Hà Lộ cuối cùng bị buộc không nhẫn nại được nữa, hai mắt ướŧ áŧ, âm thanh nghẹn ngào: "Xin anh, cầu xin anh động một chút......"

Người đàn ông không ép cậu nữa.

Hắn đem ©ôи ŧɧịt̠ thô dài rút ra bên ngoài một chút, chỉ chừa lại qυყ đầυ mà miệng l*и kia khó khăn ngậm lấy, sau đó hung hăng đâm vào.

"A!"

Tề Hà Lộ thét chói tai rêи ɾỉ lên.

Kɧoáı ©ảʍ tới thình lình lại mạnh mẽ xâm chiếm, Tề Hà Lộ chỉ cảm thấy bản thân không chịu nổi, eo lưng cong lên, cổ ngửa ra sau, bị đυ. đến da^ʍ thái đều lộ ra.

Nhưng mà lúc này chỉ mới là bắt đầu.

Ngay sau đó, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của người đàn ông liền một lần lại một lần lui ra đến miệng l*и, lại một lần lại một lần hướng bên trong hung hăng đυ., đem hơn nửa cây cắm đi vào, sau khi lặp lại nhiều lần như vậy, người kia lại đổi cách chơi, bắt đầu nhắm đến chỗ sâu trong lỗ l*и nhanh chóng thọc vào rút ra mãnh liệt.

"Ưm ~ a~ không cần.......ô........Nhanh quá......Ha,a~"

Tiếng bạch bạch bạch kịch liệt bắt đầu vang lên trong phòng, miệng l*и hồng hào mềm mại nong ra gần như trong suốt, mà tốc độ người đàn ông một chút cũng không giảm, càng đυ. càng sâu, càng đυ. càng nhanh.

"Ưm~ không cần........A!"

Không biết bị đυ. chỗ nào, Tề Hà Lộ đột nhiên cất cao tiếng rên, thịt l*и cũng kẹp chặt lại, thiếu chút nữa đem hắn kẹp bắn.

"Shhhh......Đây là điểm sướиɠ của bé cưng à?" Người đàn ông lại đâm đâm nơi đó.

"A~"

Tề Hà Lộ lại rên một tiếng nghẹn ngào.

"Đúng chỗ này rồi." Người đàn ông cười khẽ, tiện đà đem chân Tề Hà Lộ nâng lên rồi gập lại thành hình chữ M, l*и nhỏ vừa lúc hướng lên trần nhà.

"Anh muốn đυ. điểm sướиɠ của bé cưng."

Côи ŧɧịt̠ lớn vừa rút ra lại lần nữa đâm vào một khúc dài, chuẩn xác không lầm mà chọc vào điểm sướиɠ kia, Tề Hà Lộ bị kɧoáı ©ảʍ thật lớn kí©h thí©ɧ đến kêu thất thanh, dưới đυ. ȶᏂασ mãnh liệt, cậu thực mau xoắn chặt l*и nhỏ run run lêи đỉиɦ.

Vẫn là lần đầu tiên bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. l*и nhỏ đến lêи đỉиɦ.

Tề Hà Lộ không biết nên miêu tả loại cảm giáv kì dị này như thế nào.

Lúc lỗ l*и bị đυ. đến lêи đỉиɦ đại não cậu trống rỗng, sung sướиɠ tới mãnh liệt lại lâu dài, ý thức lâm vào mơ hồ, thực nhanh mất đi cảm giác với bên ngoài.

Thời điểm mở mắt ra đã lại về tới phòng ngủ.

Nhìn màn giường quen thuộc, trần nhà quen thuộc, cảm nhận được mồ hôi trên người còn chưa khô, cùng với thân dưới trào ra từng dòng ấm nóng, Tề Hà Lộ dại ra vài phút, rồi sau đó cái mũi đau xót, không nhịn được khóc ra.

Cậu một chút cố gắng cũng không biết, rõ ràng biết người đàn ông kia biếи ŧɦái như vậy, thân thể lại không tự chủ được mà trầm luân.

Thậm chí còn lêи đỉиɦ rất nhiều lần.

Âm báo tin nhắn vang lên, Tề Hà Lộ mở ra xem, liền thấy được tin nhắn người đàn ông kia gửi đến.

"Tiểu phôi đản, sao lại tỉnh nhanh như vậy, anh còn chưa có bắn đâu."

Tề Hà Lộ hít hít cái mũi, ngón tay để trên màn hình, lại không biết phải trả lời như nào.

Đúng lúc này, WeChat nhiều thêm một lời mời thêm bạn.

Avatar là ảnh thẻ học sinh của cậu, tên tài khoản là "Em rất đáng yêu".

Tề Hà Lộ nháy mắt liền đoán được đây là ai.

Cậu do dự chốc lát, vẫn là đồng ý.

Sau đó người kia liền phát tới một lời mời trò chuyện video.

Tề Hà Lộ lập tức ngồi thẳng, lại dùng mu bàn tay xoa xoa đôi mắt lem nhem nước mắt.