Chương 7

Chương 7

Buổi tối sau khi về đến nhà,ăn xong cơm chiều, hai cha con nhìn nhau cười, Quyên Nhi thu dọn bát đĩa, cha phụ đạo bài tập cho Sinh Nhi.

Sau khi rửa bát xong Quyên Nhi vội vàng về phòng học bài.

Nửa giờ sau, cha lặng lẽ đi vào phòng Quyên Nhi, sau đó đóng chặt cửa.

" A" nhìn thấy cha đắc ý tươi cười đến gần, Quyên Nhi không khỏi kêu lên.

Lúc này khuôn mặt Quyên Nhi ửng hồng, chu môi khẽ run, Quách Thành nhìn thấy càng không khống chế được, hắn đến trước mặt con gái, ôm cô vào trong ngực, vuốt ve lưng cô, ôn hòa hỏi: " Vì sao lại hoảng sợ khi nhìn thấy cha?"

Quyên Nhi rúc vào trong lòng cha, vô cùng tủi thân, chu cái miệng nhỏ nhắn: " Cha nói xem?"

Quách Thành không tiếng động nở nụ cười, kéo ghế dựa ngồi xuống trước mặt con gái, nhẹ giọng an ủi cô: " Chỉ cần người tình ta nguyện, tình yêu có gì là không thể, không cần có gánh nặng tâm lí, chỉ có hai cha con ta biết bí mật này thôi, được không?"

Quyên Nhi mặt phấn đầy ý xuân nhìn cha từ từ gật đầu.

Cha động lòng không thôi, nâng nhẹ khuôn mặt con gái, vong tình hôn đôi môi anh đào nhỏ nhắn.

" Hu......bài tập.....để con làm đã....." một bên nức nở, một bên thân thể Quyên Nhi tê liệt ngã vào l*иg ngực cha, Quách Thành thuận thế để con gái ngồi lên đùi mình.

Đồng thời, còn thở hổn hển an ủi con gái: " Đừng nóng vội.....cha chỉ trưng dụng của con hai mươi phút thôi...hai mươi phút là tốt rồi....."

Lấy cây gậy ra ngoài, Quách Thành càng thêm vong tình hôn con gái, để cô thả lỏng cảnh giác, nhưng hạ thân không ngừng thăm dò, cây gậy sắp chạm đến miệng huyệt con gái.

" Ư.....Hu....." cô gái bị hôn không thốt nên lời cam giác được một vật nóng bỏng cứng rắn đột nhiên cắm vào bí huyệt của mình, hơn nữa dựa vào vách nội huyệt của mình, chậm rãi vận động.

Giờ phút này Quách Thành với lưỡi vào khoang miệng ấm áp của con gái, tìm kiếm cái lưỡi linh hoạt của cô, hút chất lỏng ngọt lành.

Cô gái càng không thốt nên lời, chỉ có thể phát ra từng tiếng rêи ɾỉ: " Hừ....Ừm....." rất nhỏ, âm thanh như mèo động xuân này càng kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ Quách Thành , hạ thân hắn không ngừng tăng biên độ không ngừng ra vào.

" A.....a...." bị cắm đến run rẩy cả người, Quyên Nhi không nhịn được phát ra âm thanh, Quách Thành ôm cô ra vào càng nhanh, hôn cô càng sâu, tránh âm thanh của cô làm ồn đứa con ở cách vách.

" Ừm......hừ....." hạ thân bị va chạm mãnh liệt, càng ngày càng tràn ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng không thể thốt ra từ nào, Quyên Nhi lúc này bị cắm sắp điên rồi, màu da toàn thân trở nên ửng hồng, mồ hôi tinh mịn khắp trán.

Giờ phút này, Quách Thành kích động, hắn một bên hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ kịch liệt từ hạ thân, một bên không ngừng cố gắng khống chế tìиɧ ɖu͙© con gái, không cho cô trên giường kêu to khiến cho người khác chú ý, bởi vậy lúc này Quách Thành mặt đỏ tai hồng, mồ hôi đầm đìa.

" Ư.....ư......ư......" tiếng khóc của Quyên Nhi khi bị kí©h thí©ɧ tột đỉnh giống như tiếng rêи ɾỉ, nước mắt tràn ra, nhưng dâʍ ŧᏂủy̠ ở hạ thân lại càng trào ra như nước sông, ào ào không ngừng.

@m