Chương 6

chương 6

Cô gái nhỏ năm ấy mới mười bảy tuổi làm sao có thể hiểu hết được tầng quan hệ ấy?

Sau khi mẹ qua đời, trên đời này cô tin tưởng nhất là cha, cho nên mặc kệ cha nói gì, bọn họ cũng tin tưởng chấp nhận.

Lúc này đã gần sáu giờ, Quyên Nhi và Sinh Nhi bảy giờ vào học, Quyên Nhi nhìn đồng hồ trên tường, sợ hãi kêu một tiếng, đứng dậy xuống giường: " Nhanh chuẩn bị bữa sáng, gọi em trai dậy, nếu không em sẽ muộn học...."

Nhìn con gái còn nhỏ như thế, Quách Thành vui vẻ nở nụ cười, xem ra, người vợ kế này, hắn không chọn sai, hắn tin tưởng,cái nhà này, sau khi được Quyên Nhi lo liệu, nhất định càng gọn gàn ngăn nắp, vui vẻ hạnh phúc.

Nhưng lúc này, hắn lại giữ chặt hai chân con gái, làm cho cô không nhúc nhích được, Quyên Nhi cảm thấy nghi ngờ nhìn cha, Quách Thành tách hai đùi ngọc Quyên Nhi , cúi đầu quan sát tiểu huyệt sưng đỏ, Quyên Nhi không khỏi xấu hổ mặt đỏ bừng, nhỏ giọng oán trách: " Nhìn cái gì vậy?"

Quách Thành mỉm cười nhìn con gái: " Sao có thể cứ như vậy đến trường? Tiểu huyệt của con vẫn chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha đấy...."

Quyên Nhi tức giận đến cong cái miệng nhỏ nhắn, đấm nhẹ vào đầu Quách Thành một cái, Quách Thành cười ha ha, ôm lấy con gái, người cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như vậy, ôm cô ra khỏi phòng, lúc này em trai còn đang ngủ, nhưng con chó nhỏ lông vàng lại trắng đêm nằm úp sấp chờ đợi hai cha con ngoài cửa, giờ phút này bọn họ đi ra, nó cũng đứng lên, cái đuôi ve vẩy, trong cổ họng phát ra âm thanh trầm thấp hu hu, ánh mắt có vẻ phức tạp, giống ai oán, cũng giống phẫn nộ.

Hai cha con nhìn thấy con chó nhỏ, không khỏi kinh ngạc, con chó này được Quyên Nhi nhặt được ở nghĩa trang vào ngày mẹ Quyên Nhi hạ táng, lúc ấy con chó vừa bẩn vừa nhỏ, Quyên Nhi vừa mất mẹ, thương hại con chó kia cũng không có mẹ, liền tốt bụng mang nó về nhà nuôi.

Quyên Nhi dốc rất nhiều tâm tư chăm sóc cho nó, tiêm các loại vaccin phòng bệnh, còn cắt lông tắm rửa định kì, đặt tên là Mạnh Địch, không ngờ chưa đến một năm từ một chú chó nhỏ bé đã trường thành thành một chú chó lớn cường tráng, mọi người đều kinh ngạc, nói rằng Quyên Nhi thật biết cách nuôi chó.

Hiện tại, hai cha con không có thời gian để ý đến phản ứng quá khích của Mạnh Địch, vội vàng bước vào phòng tắm.

Trong phòng tắm, Quách Thành hết lòng vì con gái lau rửa thân thể mềm mại, đem bọt tắm chậm rãi ma sát vào trong tiểu huyệt của cô.

Hai cha con vội vàng rửa mặt xong, Quách Thành xuống cửa hàng dưới lầu mua đồ ăn sáng đã sớm quay về, Quyên Nhi đánh thức em trai, giục em đánh răng rửa mặt, ba cha con vội vàng ăn sáng, Quách Thành lái xe đưa hai đứa nhỏ đi học.

Quách Thành lái xe, Quyên Nhi ôm em trai ngồi ở ghế sau, người ngoài nhìn vào, giống như ba cha con lại giống như hai vợ chồng và con nhỏ, nhưng mà nếu là vợ chồng, người vợ này còn rất trẻ, khuôn mặt non nớt, mặc dù tối hôm qua đã trải qua tìиɧ ɖu͙©, nhưng không làm mất đi vẻ hồn nhiên.

Tới trường học, nhìn hai con xuống xe, vẫy tay tạm biệt với mình, Quách Thành vui mừng nở nụ cười, từ tối hôm qua, cuộc sống gia đình bọn họ đã bước sang một trang mới.

"T@"