Chương 6

Lúc nghỉ trưa, như đã hẹn trước từ sáng, Hoàn Tu ở trong mắt những trùng khác, lần đầu tiên không hành động một mình, mà lại cùng tới nhà ăn với Khả Tư Kỳ bàn bên cạnh.

"Thì ra là như thế…. Thật quá đáng, tôi cũng không biết hóa ra trong nội bộ quý tộc cũng phân chia đẳng cấp như vậy. ”

“Trọng điểm là cái đó sao?”

"Ha ha xin lỗi, nhưng theo tôi thấy hình như tinh thần của anh vẫn tốt."

"Trước ngày hôm qua cũng không tốt lắm. Nhưng đi ra ngoài khuây khỏa một ngày, cảm giác đã nghĩ thông rồi." Hoàn Tu nghiêm túc giúp linh hồn hoán đổi cơ thể với mình tìm một cái cớ.

Khả Tư Kỳ không hề nghi ngờ điều gì: "À, thảo nào anh lại xin nghỉ. Vậy thì tốt rồi, tuy rằng không biết á thư anh nói tốt thế nào, nhưng tôi cảm thấy với điều kiện của anh, anh hoàn toàn có thể cưới được một đống trùng ưu tú hơn mới đúng, đừng cố chấp với cậu ta đến thế. ”

Tuy rằng nguyên chủ tính cách quái gở, nhưng cũng không phải là không có thư trùng đến theo đuổi anh ta. Đương nhiên, nguyên chủ là một tên não tàn si tình hiếm có trong đám hùng trùng, đi cự tuyệt tất cả những trùng tử kia.

"Cậu nói đúng."

"Thất tình cũng có chỗ tốt mà. Anh xem, sau khi anh suy nghĩ thông suốt, tôi cảm thấy cả người anh đều không giống khi trước." Khả Tư Kỳ rất đơn thuần, hoàn toàn không nghĩ tới những khả năng khác, Hoàn Tu nói cái là anh ta tin luôn, "Hay nhân lúc thất tình này dứt khoát thay đổi hình tượng một chút đi. Tôi thấy trên TV toàn diễn như vậy. ”

Tất nhiên, bản thân Khả Tư Kỳ không biết thất tình là gì. Trong cuộc nói chuyện ngắn ngủi, Hoàn Tu biết được, đối phương trông có vẻ là một hùng trùng bình dân hơi ngốc bạch ngọt* trông thế mà trong nhà cũng có thư quân, thư hầu tổng cộng có tận ba người, thật sự là không thể chỉ nhìn vẻ bên ngoài của trùng tử.

(*) Ngốc bạch ngọt: chỉ người đơn thuần, đơn giản, không có quá nhiều tâm cơ.

Hoặc là nói quan niệm hôn nhân của Trùng tộc vô cùng quái dị…

Nói xong Khả Tư Kỳ nhiệt tình đi tới vén tóc mái của Hoàn Tu lên: "Ví dụ như đi sửa lại tóc...này..."

“Sao vậy?” Hoàn Tu nhìn Khả Tư Kỳ có hơi ngẩn người.

"Oa, anh, anh không phải là có một khuôn mặt rất xuất sắc sao? Cắt tóc ngắn chút đi, nhanh!" Khả Tư Kỳ đột nhiên kêu lên kinh ngạc “Anh vẫn chưa có thư hầu đúng không? Hay để tôi giới thiệu cho anh em trai tôi nhé, thế nào?"

Hoàn Tu: "Không cần đâu. Cảm ơn ý tốt của cậu... Vả lại, cậu đừng vội đẩy đệ đệ nhà mình cho nhà khác làm thư hầu thế." Thư hầu chắc là "thϊếp" thời cổ đại, nói trắng ra chính là vợ lẽ, vợ nhỏ.

"Đâu còn cách nào khác, anh là quý tộc mà. Hơn nữa dù sao nhìn anh cũng rất đáng tin." Khả Tư Kỳ nói những lời này với một khuôn mặt bình thường.

Trong căng tin có hơi xôn xao vì giọng nói của Khả Tư Kỳ. Viện nghiên cứu và những bộ phận khác cùng dùng chung căng tin, không giống như bên này, quân đội và các bộ phận khác hầu hết đều là thư trùng mới nhậm chức, nghe được cái loại đề tài này, kiểu gì cũng sẽ nhìn về phía này một chút. Hoàn Tu bị bốn phương tám hướng nhìn chăm chú vội vàng bảo đối phương nhỏ giọng lại chút.

"Ha ha xin lỗi. Nhưng tôi nói thật đấy, cắt tóc đi. Tuy rằng không đến mức có thể trở thành ngôi sao điện ảnh gì đó luôn, nhưng kiểu gì hoa đào chắc chắn sẽ cuồn cuộn đến với anh thôi!"

"Đúng là có hơi dài một chút," Hoàn Tu vuốt vuốt mái tóc có chút cản tầm nhìn, "Trên đường về nhà đi một chuyến đến tiệm cắt tóc vậy." Nhưng hoa đào liên tục đến thì miễn đi.

Khả Tư Kỳ gật đầu cái rụp.

"Nghỉ trưa sắp kết thúc rồi, quay lại thôi, " Khả Tư Kỳ nhìn giờ, "Không ngờ nói chuyện với anh lại vui như vậy. Lần sau ăn trưa cùng nhau nữa nha. A đúng rồi, bữa sau tìm những trùng tử khác trong phòng nghiên cứu đi cùng nhé? Bọn họ chắc chắn cũng muốn chuyện phiếm với anh!"

"Được." Hoàn Tu cười cười. Vốn chỉ muốn bắt đầu trao đổi từ đối tượng gần nhất, chậm rãi thay đổi ấn tượng của mình trong lòng đồng nghiệp, không ngờ lựa chọn này thật đúng là chính xác.