Chương 2: Đồ vật thật lớn đặt vào địa phương tư mật

Đầu óc Lâm Quyên vô cùng rối rắm, không biết nên đối mặt với cha chồng như thế nào.

Hiện tại cô chỉ có hai lựa chọn, hoặc là quay đầu nói cho hắn biết thân phận của mình, hoặc là tiếp tục hưởng thụ.

Chính là bản năng thân thể cô tự động chọn lựa chọn sau.

Ngón tay đối phương như cũ qua lại cọ xát ở địa phương mẫn cảm nhất của cô, từng đợt kɧoáı ©ảʍ nảy lên trong óc, làm ánh mắt cô nổi lên chút mê ly.

Hơn nữa cô còn cảm giác được, tựa hồ đối phương đang muốn cởϊ qυầи lót cô xuống…

Thời điểm hạ thể Lâm Quyên bị kéo sát vào người hắn, bắp đùi cô cảm nhận được một cây gậy lớn nóng bỏng đỉnh ở địa phương tư mật của mình…

Độ ấm nóng cháy làm tâm thần cô bắt đầu mơ hồ, hơn thế nữa đồ vật kia vẫn nhích lên từng chút từng chút một, tựa hồ muốn tiếp tục chui vào đi.

Lâm Quyên dùng sức lắc lắc đầu, nỗ lực bảo trì thanh tỉnh. Người phía sau là cha chồng của cô a, làm sao cô có thể phát sinh quan hệ với ông ấy đây?

Chính là lúc cô tính mở miệng nói chuyện, côn ŧᏂịŧ của đối phương lập tức hung mãnh đâm vào.

“A…”

Cảm giác thình lình xuất hiện làm cô nhịn không được kêu lên một tiếng.

Thứ đồ kia thật sự quá lớn, còn lớn hơn của chồng Lâm Quyên một vòng. Cảm giác phong phú khiến cô có chút không cầm lòng được, tuy rằng gần như nó mới chỉ tiến vào một chút.

Hơn nữa đối phương tựa hồ cũng không nghĩ chỉ làm như vậy liền thôi, chần chừ một chút, cự vật đỉnh mạnh về phía trước, gần như muốn đem toàn bộ đều chui vào trong.

Trong lòng lão Vương kích động, hắn muốn lập tức phải thành công, tuy rằng mới tiến vào một chút, nhưng cái tư vị kia thật làm hắn khó có thể quên.

Một bàn tay đỡ lấy eo của cô, mà thân dưới chậm rãi đẩy mạnh.

Lâm Quyên dùng sức cắn đầu lưỡi mình.

Cô bỗng nhiên lùi về phía sau một chút, lúc này mới lấy hết can đảm nhìn về phía cha chồng.

“Ba, là...là con.”

Cô cúi đầu, không dám đối diện với tầm mắt lão Vương.

Khuôn mặt nhỏ hồng thấu, trái tim trong l*иg ngực đập bịch bịch.

Lão Vương cũng khôi phục tinh thần, cư nhiên nữ nhân trước mặt sắp bị hắn làm lại chính là con dâu hắn, vội vàng đình chỉ lại động tác.

Mặt già đỏ lên, chính là ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía bộ ngực no đủ của Lâm Quyên.

Không thể không nói, dáng người Lâm Quyên thật sự quá hoàn mỹ, trên xe buýt đông như vậy, cơ thể hai người chỉ có thể gắt gao dán vào nhau.

Trước ngực truyền tới cảm giác bị đè ép làm chỗ đó của hắn không thể bình tĩnh nổi, nó vẫn luôn đâm vào bụng nhỏ của cô.

“Ba…ba có thể…có thể thu hồi cái thứ này được không?”

Mặt Lâm Quyên đỏ như máu, hận không thể tìm một lỗ chui vào, đồ vật kia cứ đâm chọc lung tung không ngừng.

“Không rút ra được, nếu không con giúp ta đi.”

Hiện tại lão Vương căn bản không cử động được, bốn phía đều là người, hắn bị chèn ép tới mức thân dưới không di chuyển được.

Lâm Quyên vừa nghe sắc mặt càng thêm đỏ, nhưng cũng không cự tuyệt yêu cầu của hắn. Bàn tay trắng nhỏ vương ra, chậm rãi sờ tới côn ŧᏂịŧ căng trướng bên dưới.

Chờ tới khi cô nắm đồ vật kia trong tay, rốt cuộc mới cảm nhận được kích cỡ thực sự của nó.

Trong lòng nổi lên một trận kinh ngạc, thứ này còn lớn hơn rất nhiều so với cái của chồng cô a.

Nếu là…

Thế nhưng cô lại nghĩ tới phương diện kia, côn ŧᏂịŧ lớn như vậy, nếu có thể thực sự đi vào không biết sẽ thoải mái bao nhiêu.

Lão Vương bị nắm lấy nơi đó, hắn nhịn không được kêu lên một tiếng. Đứa con dâu này cũng quá nghe lời rồi đi…