Chương 1: Kí©h thí©ɧ trên tàu điện ngầm

Lâm Quyên là lão sư trường đại học, không chỉ lớn lên đẹp, dáng người còn vô cùng hoàn mỹ, dù đi tới đâu cũng hấp dẫn ánh mắt của đàn ông xung quanh.

Đặc biệt cô đã kết hôn, chồng lại là người vô cùng tốt. Bộ ngực no đủ cùng mông vểnh đầy đặn có thể làm người ta thèm chảy nước miếng.

Cô chính là điển hình của vưu vật sống.

“Thật mệt!”

Lâm Quyên tan làm xong liền tới tàu điện ngầm.

Hiện tại đang là giờ cao điểm, nơi nơi đều chỉ thấy người, thật vất vả Lâm Quyên mới lên nổi xe, cả người cô lúc đó đã ướt nhẹp.

Bởi vì bây giờ đang là mùa hè, thời tiết vô cùng nóng nực oi bức, bên trên cô chỉ mặc một chiếc áo thun trắng, bên dưới là một kiện váy ngắn

Chỉ cần hơi ngồi xổm xuống là có thể thấy chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt bao lấy bờ mông căng tròn.

Lâm Quyên bị ép vào một góc, trừ bỏ có thể bắt lấy tay vịn trên xe, căn bản cơ thể cũng không nhúc nhích nổi mọt chút.

Cô còn chưa đứng vững liền cảm giác được trên mông nhiều thêm một cây gậy nóng bỏng, vừa kết hôn không lâu, đương nhiên Lâm Quyên cũng biết vật đó là gì.

Trên mặt cô nổi lên một trận phẫn nộ, vốn định quay đầu mắng tên kia một trận, ai ngờ vừa thấy người liền lập tức thu trở về, trên mặt ngập tràn ngượng ngùng.

Trăm triệu không nghĩ tới, cái gì đang muốn quấy rối mình chính là cha chồng.

Cô với chồng định cư tại thành phố này, hôm nay chồng cô cũng nói ba anh ấy sẽ tới thăm nhà, lại không nghĩ cô sẽ thấy người trên tàu điện ngầm.

Cơ thể cô bị ép vào một góc, thân hình cao lớn của ba chồng đè lên trên, căn bản người khác không thể nhìn thấy hành động của hai người. Đặc biệt là côn ŧᏂịŧ to lớn kia, thế nhưng nó còn đong đưa một chút.

Loại cảm giác kỳ quái này làm hô hấp cô trở nên dồn dập, hạ thân cũng bắt đầu có phản ứng, một dòng nước ấm chậm rãi chảy xuôi ra bên ngoài.

Lão Vương đã sớm nghe nói phụ nữ trong thành phố mỗi người đều vô cùng dâʍ đãиɠ, hiện tại vừa thấy liền tin. Hắn đã làm như vậy rồi, thế nhưng người phụ nữ trước mặt cũng không có phản ứng gì khác.

Lá gan của hắn càng lớn hơn, bàn tay thô ráp duỗi ra, vuốt ve nắn bóp cánh mông căng tròn được bao trong qυầи ɭóŧ nhỏ màu hồng.

Cả khuôn mặt Lâm Quyên đều hồng thấu, không nghĩ cha chồng lại to gan như vậy, giữa thanh thiên bạch nhật dám ngang nhiên sờ mó cô. Chỉ là bàn tay đối phương như tràn ngập ma lực, gắt gao dán lên bờ mông cô.

Nguyên bản cô còn tính cắn răng nín nhịn, thế nhưng lại phát hiện cha chồng chậm rãi đưa ngón tay vào bên trong qυầи ɭóŧ, Lâm Quyên lập tức hoảng sợ.

Cô còn chưa kịp phản ứng, đối phương giống như cảm thấy đã tìm thấy đúng địa phương, ngón tay xuyên vào khe nhỏ bên trong huyệt đạo.

Loại cảm giác đột nhiên bị lấp đầy làm Lâm Quyên thiếu chút nữa rêи ɾỉ thành tiếng.

Không thể không nói thủ pháp lão Vương vô cùng xảo quyệt, mỗi lần đều có thể đυ.ng tới địa phương mẫn cảm nhất của cô, cọ xát qua lại một hồi khiến trong lòng cô cũng dâng lên một tia cảm giác dị dạng.

Loại cảm giác này cô chưa từng trải nghiệm qua, huống chi hiện tại vẫn đang trên tàu địa ngầm, vạn nhất bị người khác thấy, thật sự cô không biết giấu mặt vào đâu.

Thân thể Lâm Quyên nhanh chóng bị hai ngón tay gợi lên ham muốn, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngày càng nhiều, thậm chí cô còn nghe thanh âm ‘xi xi’.

Lâm Quyên có chút không khống chế được chính mình, nội tâm cư nhiên xuất hiện loại ảo tưởng, muốn đồ vật bên dưới của cha chồng tiến vào cơ thể, hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu của cô.

Lão Vương thầm cười lạnh trong lòng, quả nhiên nữ nhân này vô cùng dâʍ đãиɠ, thế nhưng bị hắn sờ soạng vài cái đã xuất hiện cảm giác.

Trước mắt xem dáng người của nữ nhân này cũng là một cực phẩm, coi như hôm nay hắn cũng được hưởng phúc.

Hắn chậm rãi kéo khóa quần, móc ra dươиɠ ѵậŧ cực lớn, trên thân gậy chằng chịt gân xanh nổi giận…