Chương 8

Chương 8

Bùi Lương Ngôn mời Diêu Châu đồng hành, làm Diêu Châu rất bất ngờ.

Lúc đó bọn họ đang ngồi trong Pub, ca sĩ ngồi trên bậc thang hát dân ca đệm bằng tiếng đàn ghita, người trong phòng yên lặng nghe, sau mỗi lần hát xong một bài họ đều dồn dập vỗ tay ủng hộ.

Diêu Châu muốn uống nước ép dưa hấu, rồi chọn một ít để ăn.

"Tìm được chỗ ở chưa?"

Trước mặt Bùi Lương Ngôn đặt một ly cocktail, trong ly có hai lá bạc hà, trên miệng ly được trang trí một lát chanh.

Anh biết toàn bộ buổi chiều, chỉ cần rảnh rỗi, Diêu Châu đều bận tâm về vấn đề chỗ ở, giống như thế nào cũng không hợp ý cậu.

Diêu Châu lắc đầu, ngọn đèn nhỏ trang trí trên bàn chiếu trên mặt, tia sáng lưu luyến vừa nhu hòa vừa rõ ràng, khiến khuôn mặt đẹp đẽ kia càng thêm tinh xảo: "Không có, giá rẻ thì hoàn cảnh đều giống nhau, hoàn cảnh tốt, giá cả lại hơi cao, không có lời."

"Mùa du lịch, nên nhiều người, khách sạn đều sẽ tăng giá." Bùi Lương Ngôn nói, mặc dù lúc anh ra ngoài chưa bao giờ để ý giá cả cao hay thấp.

Diêu Châu nghĩ lại nghĩ, "Ngược lại ngày mai tôi cũng rời khỏi rồi, cho nên hoàn cảnh hơi thiếu thốn cũng không sao."

Nói như vậy, xoắn xuýt trong lòng cũng triệt để không còn.

Bùi Lương Ngôn cầm một con mực khô, chấm dấm chua, nhai kỹ chậm rãi nuốt vào, bỗng nhiên mở miệng: "Diêu Châu."

"Hả?" Diêu Châu lấy điện thoại di động ra, tìm tới những khách sạn đã xem.

"Chỗ cậu sắp đi, tôi cũng sẽ đi."

Diêu Châu không hiểu ngẩng đầu lên.

"Cậu không cảm thấy chúng ta rất có duyên sao?"

Phút chốc, Diêu Châu giống như hiểu ra ý tứ trong lời nói của anh, ngốc lăng quên trả lời. Nhưng lời kế tiếp của Bùi Lương Ngôn rất nhanh đã xác nhận suy đoán của cậu, "Hành trình phía sau nếu không ngại chúng ta có thể làm bạn cùng nhau, cậu có nguyện ý hay không?"

Vốn dĩ trong chuyến đi chuyện này rất thông thường, gặp nhau tức là duyên, ở trên đường sẽ gặp phải một hai người nói chuyện hợp nhau, kết bạn rồi đi cùng là quá bình thường.

{Truyện được edit bởi HuynhJJ. Được post duy nhất tại Wordpress, Sweek: HuynhJJ. Những nơi post ngoài HuynhJJ đều là ăn cắp.}

Nhưng không biết tại sao, tim Diêu Châu lập tức thẳng thắn nhảy dựng lên, cậu cảm thấy mặt đỏ tới mang tai.

Ánh mắt Bùi Lương Ngôn bình tĩnh dừng lại ở trên người cậu, tựa hồ vẫn đang chờ đáp án.

Cậu xoa dịu nỗi lòng nói, "Được."

"Cậu không nên miễn cưỡng, nếu không thích, có thể trực tiếp từ chối, tôi nhớ cậu đã nói muốn thử du lịch một mình, yêu cầu như thế có vẻ rất vô lý, cũng có thể phiền đến cậu."

"Không phiền." Diêu Châu vội hỏi, "Không giống như đi với bạn bè, cảm giác mà chuyến đi mang đến cũng không giống như vậy, tôi rất vui khi có trải nghiệm mới mẻ này."

Có lẽ đây là lần đầu tiên có người mời cậu đồng hành, Diêu Châu đối với chuyện này dĩ nhiên lặng yên mong đợi, nóng lòng muốn thử.

"Vậy tôi coi như cậu đáp ứng."

Diêu Châu không chút do dự: "Ừm."

Tâm trạng Bùi Lương Ngôn rất vui, cùng cậu chạm ly một cái, uống một ngụm lớn, nói: "Vậy cậu cũng đừng tốn công đặt khách sạn làm gì, buổi tối cứ đến chỗ tôi ở, cậu cũng thấy đó, giường rất lớn, chứa đủ hai người."

Diêu Châu kinh hãi, muốn nói chuyện này không thích hợp lắm đâu.

"Tôi nói rồi, cậu ngủ rất an phận, căn bản không quấy rối tôi, cậu yên tâm." Bùi Lương Ngôn nói.

Tối hôm qua ý thức Diêu Châu hỗn độn, mơ mơ màng màng lo lắng nhiều như vậy, nhưng hôm nay trạng thái tỉnh táo thế này, đối với cậu mà nói, làm sao cũng có chút khó có thể mở miệng.

Chỉ là cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đáp ứng, không nói ra lời từ chối được, cứ như vậy, vừa vặn cũng có thể giải quyết được phiền phức nơi dừng chân.

Không biết là ai hát lên, bài ca trên sân khấu có chút cay đắng.

[ Vẽ viền hoa đăng in trên chiếc gối ]

[ Vẽ lên lò than cùng với củi lửa ]

Trong lòng Bùi Lương Ngôn hơi động, "Khi trở lại cậu mang tập họa của cậu cho tôi thưởng thức một chút nhé."

"Không vấn đề." Diêu Châu nhếch lông mày nở nụ cười, "Nhưng mà nét vẽ nghèo nàn, xin anh thủ hạ lưu tình."

Nụ cười của cậu, khóe miệng cong cong, mặt mày sinh động, khóe mắt mang vài tia phong tình, Bùi Lương Ngôn nhìn chằm chằm không chớp mắt, anh nói: "Chọn một bài hát đi."

Diêu Châu chọn bài Lập thu.

Trong lời bài hát có những câu:

Nói chung theo gió một chút thôi?

Có chút đi vào giấc mộng, có chút ở lại trong lòng

Vì vậy có lúc điên cuồng?

Có lúc hoang mang, có lúc lại hát lên.