Chương 21: Tử chiến đến cùng

Hề Niệm Tri men theo con đường nhỏ tới gần mục tiêu, nàng cảm thấy mình sắp chết rồi.

Tứ chi tê cứng, đã không còn bất kỳ cảm giác nào.

Nhưng nàng vẫn không ngừng chạy, giống như là hành động theo bản năng.

Dần dần nàng có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng tràn đầy mùi thuốc súng càng ngày càng gần hơn, bốn phía tĩnh lặng như tờ.

Sói xám và gấu đen là hai bá chủ rừng rậm, chúng đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, là sự tồn tại mà các động vật nhỏ tránh xa.

Bây giờ hai vị bá chủ đang đánh nhau, đám chim chóc và thỏ gần đó phải chạy càng xa càng tốt, ngay cả vây xem cũng không dám, sợ tai bay vạ gió liên lụy đến bản thân.

Hề Niệm Tri thở hổn hển dọc theo khe suối đi lên.

Cuối cùng, nàng cũng nhìn thấy bọn chúng rồi.

Trên thân sói xám có nhiều màu sắc, một lỗ tai bị xé rách, máu tươi ướt nửa khuôn mặt.

Trên đùi, trên thân có thêm không ít vết móng vuốt, một số vết sâu có thể thấy được xương khiến người ta giật mình.

Trái lại cơ thể con gấu đen hầu như không bị thương gì, chỉ có cái đuôi bị cắt mất một nửa.

Đuôi của nó vốn đã ngắn, bây giờ bị cắn nhìn gần như cụt luôn.

Vì vậy nó trở nên nóng nảy, hai móng vuốt vỗ ngực, gầm gừ đánh về phía sói xám.

Sói xám né tránh một cái, vừa vặn tránh được.

Nó cũng rất có kỹ xảo, thường đánh ở trong phạm vi tầm mắt gấu đen không nhìn thấy được, cào mông nó một chút, hoặc là rắc muối lên vết thương ở đuôi nó, như muốn cắt đứt toàn bộ đuôi của nó.

Gấu đen tức giận giẫm mạnh hai chân trên chặt đất, nó cũng không thể làm một con gấu không đuôi.

Cổ họng nó rêи ɾỉ, giống như đang mắng: Hừ, hay lắm cái tên sói xám lớn xấu xa, có bản lĩnh thì đánh nhau trực tiếp đi, luôn núp sau mông người ta mà đánh lén thì còn là anh hùng hảo hán gì, ta khinh bỉ ngươi, ta phỉ nhổ ngươi, ta chướng mắt ngươi!

Sói xám làm như không thấy phép khích tướng của nó, cơ thể nó linh hoạt xoay người né tránh trái phải.

Chờ thời cơ đến, sau đó nó nhẹ nhàng nhảy lên lưng gấu đen.

Gấu đen thịt to, da dày còn thô, Kỳ Cảnh Thiên biết hắn kiên trì không được bao lâu nữa, hắn phán đoán sai lầm, hắn vốn tưởng rằng gấu đen sẽ tương đối vụng về, nhưng cũng không phải. Cùng gấu đen đọ sức, không khác gì tự tìm đường chết.

Nếu như hắn chết dưới tay gấu đen, thì đứa bé cũng sẽ gặp bất trắc ngay sau đó.

Đây chẳng phải là bồi táng cùng phu nhân lại mất binh lính sao?

Tử chiến đến cùng, chỉ có thắng, không thể thua.

Thừa dịp con gấu đen chưa kịp ném hắn xuống, Kỳ Cảnh Thiên dùng hết sức lực há miệng ra, hung hăng cắn vào cổ nó.

Răng nanh nhọn như gặp phải thịt đổ đầy cát, da gấu đen giống như vỏ cây già.

Chậm rãi nếm được mùi máu tươi tanh hôi, Kỳ Cảnh Thiên không lùi mà tiến lên, tiếp tục cắn mạnh.

Bị đau, gấu đen mạnh mẽ đứng thẳng người, nó rống lên lắc lư thân thể.

Sói xám lập tức bị nó hất văng ra xa hai mét, ngã mạnh vào bụi cây.

Con gấu đen tức giận nhìn chằm chằm con sói không thể cử động được nữa, nghĩ xem nên gϊếŧ chết nó hay thưởng thức món ngon mà nó đã chờ đợi từ lâu.

Cuối cùng, sự thèm khát món ăn chiến thắng.

Gấu đen há miệng, ưỡn thẳng lưng như đang khoe khoang chiến thắng, nhìn về phần thưởng chiến thắng của nó - bé gái.

Bé gái đang khóc, khóc đến tê tâm liệt phế.

Gấu đen nghe rất phiền, nó sải bước đi tới, mắt thấy cách bé gái chỉ trong gang tấc.

“Gâu gâu gâu...” Xa xa trong rừng đột nhiên vang lên tiếng chó sủa, từng tiếng liên tiếp, khí thế như cầu vồng, nghe như không chỉ có một con chó.

Hề Niệm Tri đang trốn ở một bên căng thẳng đến nghẹt thở, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, chạy ra, các thôn dân hẳn là đều tới rồi.

Nhưng có kịp không?

Gấu đen cũng nhận ra điều đó.

Đồng tử của nó co lại, tăng tốc độ di chuyển.

Bây giờ còn nhiều thời gian, ăn thịt bé gái rồi chạy trốn căn bản không khó.

Cho nên gấu đen không sợ, trải qua đấu tranh thắng được đồ ăn càng thêm hấp dẫn, nó há to miệng, chuẩn bị một phát cắn xuống đầu bé gái.

Trong nháy mắt tiếp theo......

Hơi thở chán ghét lại phát ra phía sau nó.

Lần này thật sự nó tức giận tới cực điểm.

Hết lần này đến lần khác, coi nó là gấu đen dễ bắt nạt sao?

Trong lùm cây, sói xám cả thân đầy vết thương dùng hết sức lực cuối cùng, như tia chớp lao ra ngoài, nó dùng thân thể hung hăng nhào về phía gấu đen, dù là lấy trứng chọi đá, cũng đã có thể đạt được mục đích.