Tuy rằng mọi người đều còn là trẻ con, nhưng bản tính thích tranh đua là bản chất của con người, cho dù là những việc cô giáo thường ngày tùy tiện đặt ra thì ai cũng muốn giành được vị trí đứng nhất, huống chi là sự kiện lớn như tiệc chào mừng học sinh mới?
Là một trà xanh đạt tiêu chuẩn, làm sao Bùi Chân có thể bỏ lỡ một buổi biểu diễn như vậy?
Có điều, Bùi Chân nhìn những cô bé đang cãi nhau trước mặt, trên mặt lộ ra một nụ cười ngây thơ vô tội, đưa ra đề nghị: "Mọi người đừng tranh cãi nữa, tớ có một đề nghị, các cậu có muốn nghe không?"
Ban đầu các cô bé đã tranh cãi túi bụi, rốt cuộc cũng đã tỉnh táo lại chút sau khi nghe những gì Bùi Chân nói: "Vậy chúng ta hãy nghe Chân Chân nói những gì trước xem như thế nào."
Lời nói của Bùi Chân nghe có vẻ trung lập nhưng thực ra có chứa mục đích, dễ dàng đem quyền phát biểu về tay mình, mà một khi đã nắm giữ quyền phát biểu, tiếp theo muốn nói cái gì đó còn không phải do Bùi Chân định đoạt sao.
Thấy tất cả mọi người đều tập trung sự chú ý vào mình, Bùi Chân khẽ mỉm cười nói: "Nghe nói Hạ Tiêu ở nhà trẻ trước kia đã biểu diễn vai hoàng tử, không bằng chúng ta để cậu ấy diễn một lần nữa đi."
Lời vừa nói ra đã lập tức nhận được vô số lời đồng tình, xem ra mong muốn được ở dưới ánh đèn sân khấu của mọi người không đáng nhắc tới so với mong muốn được ngắm trai đẹp trước mặt, trong lòng các cô bé này nhanh chóng chuyển sang hoàng tử mà Bùi Chân nói.
Các cô bé dường như đã nhìn thấy một Hạ Tiêu mặc lễ phục đang âu yếm nắm tay công chúa, và dĩ nhiên công chúa đó chính là họ.
Trong cuộc bỏ phiếu trong giờ học, Hạ Tiêu đã giành được số phiếu áp đảo và được các nữ sinh trong lớp bầu cử đóng vai hoàng tử, ngay cả giáo viên cũng khó hiểu, tại sao lần này ý kiến
của mọi người lại thống nhất như vậy chứ?
Nam chính đã được xác định, nữ chính do ai đóng vai cũng là vấn đề.
Có thể là bởi vì nam chính là Hà Tiêu, trong lớp các nữ sinh lại càng tranh cãi ai sẽ đóng vai nữ chính, chỉ cần có người đề xuất ứng cử viên, lập tức sẽ bị người tiếp theo bác bỏ.
Bùi Chân ở một bên lạnh lùng quan sát, thấy các bạn nhỏ tranh cãi ầm ĩ, cô bước tới để hòa giải bằng cách lặp lại mánh khóe cũ của mình.
"Nếu Hạ Tiêu đóng vai hoàng tử, không bằng cho cậu ấy quyết định ai sẽ đóng vai công chúa đi?"
Bùi Chân nở một nụ cười vô hại, đưa ra một đề nghị nhìn qua có vẻ hết sức công bằng.
Các cô bé đều cảm thấy tranh cãi như vậy cũng không có ý nghĩa gì, hơn nữa nếu như Hạ Tiêu đích thân lựa chọn, chẳng phải tương đương với việc hoàng tử tự mình lựa chọn công chúa sao?