Chương 13

"Xin lỗi, hôm nay Chân Chân có chút không khỏe, cậu về trước đi."

Thẩm Thanh không nhìn thấy gì trong phòng giám sát, điều này ngược lại càng khiến cô ấy suy nghĩ lung tung, khi nhìn thấy Trần Đan Ny, cô ấy trực tiếp hạ lệnh tiễn khách.

Trần Đan Ny không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô ta chỉ cho rằng Thẩm Thanh có thái độ thờ ơ như vậy là vì Bùi Chân đổ bệnh, vì vậy cô ta nhanh chóng làm bộ dạng thấu hiểu gật đầu đồng ý, luôn miệng nói: “Thân thể Chân Chân vẫn là quan trọng, tớ không quấy rầy nữa."

Cái con bé chết tiệt này sao mà phiền phức nhiều như vậy chứ?

Trần Đan Ny trong lòng bất mãn phàn nàn về Bùi Chân, không một chút nhận ra rằng thái độ của Thẩm Thanh đối với cô ta đã trở nên xa lánh, cô ta còn lên kế hoạch lần tới đến Bùi gia nhất định phải xuất hiện trước mặt Bùi Trang Nhiên, nhưng điều mà Trần Đan Ny không có nghĩ tới là, sẽ không có lần sau.

Mặc dù Thẩm Thanh rất vui khi gặp lại bạn học cũ thế nhưng cô ấy quan tâm đến con gái mình nhiều hơn, bất kể việc té ngã của Bùi Chân có liên quan trực tiếp đến Trần Đan Ny hay không, ở trong lòng của Thẩm Thanh, hình ảnh của Trần Đan Ny đã trở thành một người lớn vô trách nhiệm.

Dù sao Thẩm Thanh đã giao một Bùi Chân lành lặn cho Trần Đan Ny, nhưng sau đó Bùi Chân lại vô duyên vô cớ mà bị ngã, Trần Đan Ny lại không đề cập về vấn đề này một chữ nào, vì vậy Thẩm Thanh đương nhiên ít nhiều cũng sẽ cảm thấy có chút bất mãn với Trần Đan Ny.

Tất nhiên, chuyện này để nói sau, bây giờ Trần Đan Ny vẫn vui vẻ về nhà mà không hề hay biết rằng kế hoạch lớn lao giành lấy ngôi vị cao nhất của cô ta đã tan tành thành mây khói.

Sau khi tiễn Trần Đan Ny đi, Thẩm Thanh đi thẳng vào phòng con gái, thực ra Bùi Chân một chút cũng không bị gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp với Thẩm Thanh ở trên giường giả bộ ngủ, mãi đến khi Bùi Trang Nhiên trở về, Bùi Chân mới vừa khéo nhân cơ hội mở mắt ra, mừng rỡ chạy ra cửa.

"Ba ba!"

Bùi Chân nhào vào vòng tay của người đàn ông cao lớn ở cửa, Bùi Trang Nhiên đưa chiếc bánh gato trong tay cho bảo mẫu Lâm, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống, bế Bùi Chân từ dưới đất lên, cười nói: "Chân Chân, hôm nay ngày đầu tiên đến nhà trẻ có vui không nào?"

Bùi Chân quàng một tay ôm cổ Bùi Trang Nhiên, gật đầu và đáp lại: "Vui ạ!”

Thẩm Thanh cũng đi ra theo: “Hôm nay vốn dĩ ba con không về, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên Chân Chân đến nhà trẻ, vì vậy ba con mới vội vã trở về, Chân Chân có thích không?”

Bùi Trang Nhiên là con trai út của nhà họ Bùi, không giống như các anh trai của mình, tuy xuất thân trong một gia đình giàu có nhưng ông rất ít khi can thiệp vào công việc kinh doanh của gia đình, ông một lòng say mê nghệ thuật và là một họa sĩ nổi tiếng trên thế giới.