Chương 11: Muội sợ

"Các người đang làm gì thế hả?"

Bên kia luận võ đã kết thúc. Sư tỷ nữ chính cùng mấy vị sư huynh đang đi đến.

Nàng thực sự lo lắng: “Muội không bị thương đấy chứ?”

Sự tức giận trong mắt ta lập tức biến mất và ta bắt đầu khóc.

“Tỷ ơi, muội sợ quá.”

Ta nhào vào lòng nữ chính, khóc lớn: “Vừa rồi cô ta suýt g.i.ế.t nhầm muội! Sau đó còn muốn tự c.h.é.m mình để tạ lỗi với muội.”

"Tỷ tỷ, cô ta như bị điên ấy, muội sợ quá."

Nữ chính chỉ nhìn thấy chúng ta từ xa và không nghe thấy chúng ta nói gì.

Nàng ấy cũng sốc khi nghe ta nói điều này.

Sau đó, nàng ấy lập tức kéo ta lùi lại năm bước.

“Không sợ, không cần sợ.”

Nữ chính ôm ta vào lòng, kiếm rút ra một nửa.

“Chúng ta đều ở đây, Thập Tam không cần sợ.”

Các sư huynh kết thúc luận võ cũng sợ ngây người.

Nghe thấy tiếng ta khóc lớn, họ vô thức lùi lại năm bước.

“Tự c.h.é.m mình à?”

"Cái này, cái này điên thật ấy."

Mọi người nhìn nữ tu sĩ này như nhìn một kẻ điên.

"Đại sư huynh."

Ngũ sư huynh thấp giọng nói: “Huynh cũng đến đây đi, đừng chọc tức cô ta."

Nữ tu tiên bị coi là kẻ điên: ...

Cô ta nghiến chặt răng đến mức sắp gãy.

"Muội muội không giận ta thì tốt rồi.”

Cô ta mất một lúc mới bình tĩnh lại được.

Cô ta cố gắng nở một nụ cười với ta: "Nếu không, tỷ tỷ sẽ thực sự rất áy náy."

Ta run rẩy trong vòng tay của nữ chính.

“Đại thẩm ơi, con không dám giận đại thẩm.”

Ta hét lên: “Nên đại thẩm làm ơn thả con đi đi, đừng ép con nhìn đại thẩm tự c.h.é.m chính mình.”

Đại thẩm?

Nụ cười của cô ta lập tức tắt: “Ngươi... ngươi...”

Ta nép vào vòng tay nữ chính, trông vô cùng đáng thương nhưng lại mỉm cười với cô ta.

"Tỷ tỷ, đại thẩm kia nhìn như sắp phát điên.”

Ta cố ý đè giọng, nhưng ta biết mọi người đều có thể nghe thấy: "Chúng ta đi thôi. Muội sợ đại thẩm sẽ nổi điên rồi g.i.ế.t người!"

Nữ chính luôn cầm kiếm và cẩn thận đề phòng.

Nghe vậy, nàng thấy có lý, lập tức lùi lại thêm ba bước để giữ khoảng cách an toàn.

Các sư huynh khác ngầm đồng ý, cũng lùi thêm ba bước chuẩn bị rút lui.

Kẻ điên vốn đã đủ đáng sợ, kẻ điên này còn tu tiên, quả thật còn đáng sợ hơn.

Tông môn nào vô đạo đức lại đi nhận đồ đệ như vậy?

Đã điên thì thôi đi, còn là kẻ điên thích trường sinh nữa chứ.