Chương 27

Cả người Khương Khả Dư nằm liệt trên sô pha không nhúc nhích. Nhân viên dọn vệ sinh đã tới, vậy nên cô chỉ có thể chờ họ quét dọn xong, sắp xếp gọn gàng đồ đạc mới mua xong mới trở về căn hộ cũ.

Buổi tối, Khương Khả Dư nhận được thông báo từ nhân viên công tác của đoàn phim《Kiêm Gia》, bảo ngày mai đến ký hợp đồng. Khương Khả Dư cúp điện thoại, nhịn không được cười lạnh một tiếng: Hành động của Tiêu Thần Dật cũng thật là nhanh, là sợ cô quấn lấy hắn bị tiểu công chúa của hắn biết được phải không?

Khương Khả Dư mở tủ lạnh lấy một vại bia, ngồi trên sô pha, hỏi 233, "Ngày mai là ngày casting《 Chào, Thanh Xuân! 》đúng chứ?"

233, "Đúng vậy, ký chủ. Gói khen thưởng "kỹ thuật diễn" đã được nhận, bây giờ có dùng luôn không?"

"Dùng đi."

233, "Ký chủ mở hòm thông báo trong giao diện là sẽ thấy."

Khương Khả Dư chìm vào trong tiềm thức, quả nhiên nó nằm ngay bên cạnh giao diện độ hảo cảm. Cô ấn mở hòm, trong đó có một gói "kỹ thuật diễn", cô nhẹ nhàng đυ.ng vào lập tức màn hình hiện lên: Sử dụng ngay bây giờ - Có/Không?

Khương Khả Dư chọn "Có", cái gói trong hòm liền biến mất, còn giao diện biểu hiện độ hảo cảm vẫn đứng đó như cũ.

233, "Sau này khi được phát thưởng hoặc là ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh được khen thưởng sẽ đều hiện ở chỗ này."

Khương Khả Dư nhướng mày, "Nhiệm vụ chi nhánh?"

233, "Đúng vậy, yêu cầu ký chủ kích hoạt được nhiệm vụ chi nhánh, đều có khen thưởng."

Khương Khả Dư, "......" Cô không tha thiết lắm cái loại khen thưởng này.

.

Sáng sớm hôm sau, Khương Khả Dư đã tới Công ty giải trí YL, trong đại sảnh đã có rất nhiều thí sinh tham gia tuyển chọn. Khương Khả Dư khó hiểu, Công ty giải trí này còn dùng cả Office Building làm địa điểm tuyển chọn hả?

Đợi không bao lâu, một người đàn ông trung niên vội vã đi tới, cao giọng hô, "Các thí sinh tham gia《 Chào, Thanh Xuân! 》, xin chú ý! Địa điểm tuyển chọn nằm ở tầng 3 của toà nhà phụ. Các thí sinh hãy thông báo cho nhau, nếu không có mặt đúng giờ, dựa theo quy định sẽ phải từ bỏ tư cách thi!! Xin chú ý!"

Trong thoáng chốc xì xì xào xào nói chuyện với nhau, âm thanh chất vấn không ngừng, Khương Khả Dư còn nghe thấy cô gái bên cạnh mình oán giận nói, "Cái gì chứ! Địa chỉ còn không viết rõ ràng, nhân viên tổ chuẩn bị làm sai mà làm phiền chúng ta gánh vác hậu quả. Thật khó chịu!"

Nam sinh thanh tú bên cạnh cô gái mở miệng nói, "Không còn cách nào a, ai bảo người ta là công ty lớn. Cậu có thể không đi nha, đỡ thêm một đối thủ."

"Ai nói tớ không đi! Cậu mới không nên đi, cậu hát khó nghe muốn chết."

"Con nhóc chết tiệt kia, cậu nói ai chứ? Tin tôi nói với mẹ cậu không."

"Cậu lại đi mách lẻo, đồ vô sỉ!"

"......" Vậy thì các bé đang làm gì vậy? Sáng sớm cho chị ăn cẩu lương à?

Giữa lúc ngây người, cô đột nhiên nghe được từng đợt cảm thán kinh ngạc, "Đẹp trai quá, đây là ai vậy."

Cô cùng theo đám người nhìn lại, Kỷ Cẩn Yến mặc một thân tây trang màu đen, đôi tay cắm túi cần, đi qua chỗ trước tượng đài giữa đại sảnh, cả người khí áp cực thấp.

Khương Khả Dư nhìn Lâm An đi theo phía sau Kỷ Cẩn Yến, thời điểm đi ngang qua đám người cô đứng Kỷ Cẩn Yến đối mắt với cô, sau đó tầm mắt lại lạnh nhạt chuyển đi, hoi hoi cúi đầu bàn công việc cùng Lâm An bên cạnh.

Thí sinh dự thi lục tục đi sang toà nhà phụ, thời gian tuyển chọn cũng sắp đến, Khương Khả Dư đi theo dòng người cùng tới địa điểm dự thi. Trải qua vòng sơ khảo đầu tiên, số lượng chỉ còn khoảng 200 người, và Khương Khả Dư là người đứng thứ hai, số báo danh 022, trước mắt mới vậy thôi không biết sau này sẽ thế nào.

Khương Khả Dư đứng đợi một hồi trong khu dự thi, thực sự quá đông người, tiếng nói chuyện chung quanh cứ như vậy nuốt chửng luôn cô. Cô có chút choáng váng đi xuống tầng, ngồi ở trên sô pha ngoài hành lang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Qua vài phút, Khương Khả Dư cảm giác trên đỉnh đầu có một bóng đen bao phủ. Cô mở to hai mắt, chớp chớp tròng mắt thuỷ nhuận, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy chiếc cằm duyên của đối phương.

Kỷ Phóng thấy Khương Khả Dư mơ mơ màng màng, buồn cười cúi đầu nhìn cô, "Làm sao vậy, ngủ đến ngây ngốc luôn rồi?"

Môi cô có chút tái nhợt, nhàn nhạt chào hỏi, "Cậu cũng tới dự thi hả, chào nha."

Kỷ Phóng nhìn Khương Khả Dư, nghi hoặc nói, "Chị làm sao vậy? Trông có vẻ không được thoải mái lắm."

Khương Khả Dư, "Không có việc gì. Chắc là tuột huyết áp, buổi sáng không ăn cái gì cả."

Kỷ Phóng hiểu rõ gật đầu, liền ngồi xuống bên người Khương Khả Dư, bắt đầu lục lọi ba lô.

Cô tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa tới hai phút sau người bên cạnh vỗ vỗ bả vai cô, Khương Khả Dư nhấc mí mắt lên, nhìn bánh mỳ và hộp sữa Kỷ Phòng đưa ra, dừng một chút vẫn nhận lấy, cô nhìn tay còn lại Kỷ Phóng còn đặt trong ba lô, vì thế hỏi một câu, "Sao cậu mang theo nhiều đồ ăn vậy?"

Kỷ Phóng lấy ra một túi bánh quy, vô tư nói, "Bạn cùng bàn cho."

Khương Khả Dư tay cầm bánh mỳ sửng sốt một chút, nhưng vẫn cố nhét vào miệng, mặt không cảm xúc khen một câu, "Bạn cùng bàn thật tốt."

Ừm, đồ ăn của tình địch ngon thật!