Chương 25

233, "Ký chủ cô muốn ra ngoài không?"

"Ừ, đi xem hợp đồng thuê nhà nào." Hôm nay Khương Khả Dư trang điểm giống một thiếu nữ mới độ 18 thanh xuân ngời ngợi, cô đổi giày cao gót thành đôi giày búp bê màu trắng, trang điểm đơn giản, khuôn mặt kiều mị giờ lại càng thêm nhu mị thanh thuần.

Thế nhưng Khương Khả Dư chê đậy kín mít, nhìn mặt trời chiếu ánh nắng chói gắt trên đỉnh đầu, rầu rĩ mở miệng, "233 này, tôi cảm thấy chúng ta nên mua một chiếc xe đi."

233, "Nhưng mà nguyên chủ không có bằng lái xe. Hơn nữa mua phòng và mua quần áo trang sức đã tốn không ít tiền, chúng ta rất nhanh sẽ hết tiền đấy ký chủ ơi."

Khương Khả Dư ngây người. Đúng nha, cô không phải phú nhị đại mà lại một thiếu nữ bần cùng đi lên từ số 0, "Trừ bỏ những cái đó thì còn thừa bao nhiêu tiền?"

233, "Khoảng hơn 300 vạn."

Khương Khả Dư, "Còn rất nhiều..."

.

Khương Khả Dư đã tới đại sảnh trung tâm môi giới, tìm tới giám đốc Phương đã bán căn hộ cho cô.

Ánh mắt đầu tiên giám đốc Phương nhìn thấy Khương Khả Dư đã bị kinh diễm, sau khi hoàn hồn lại càng nhiệt tình chiêu đãi, "Xin chào tiểu thư Khương, tôi là giám đốc Phương lúc trước đã điện thoại cho cô, cô muốn đi xem phòng trước hay là trực tiếp ký hợp đồng ạ?"

"Đi xem phòng trước đi, phiền ngài mang theo cả hợp đồng, nếu vừa lòng tôi sẽ trực tiếp ký tên."

Từ trung tâm môi giới còn cách một khoảng tới chung cư Lâm Loan, giám đốc Phương lái xe đi cùng cô và một nhân viên công tác tới chung cư.

Giám đốc Phương, "Tiểu thư Khương, cô nhất định sẽ không hối hận khi mua căn hộ của chúng tôi. Chung cư của chúng tôi không chỉ có hệ thống quản lý chặt chẽ nghiêm khắc, mà bên trong còn có siêu thị xa hoa, đi mua đồ sẽ rất thuận tiện. Hơn nữa vị trí địa lý nơi này cũng cực kỳ tốt, gần đại học C, hệ thống giao thông tiên lợi, bên cạnh còn gần một công ty giải trí nổi tiếng với phim ảnh, may mắn có thể bắt gặp đại minh tinh nha. A, đúng rồi, có rất nhiều minh tinh cũng sống trong chung cư của chúng tôi ạ."

Dọc đường đi nghe giám đốc Phương giới thiệu, cuối cùng đã tới chung cư Lâm Loan.

Bọn họ đi vào toà 13, đi thang máy lên tầng 27. Giám đốc Phương mở cửa, Khương Khả Dư đi theo vào. Cô tuỳ ý đi xem một chút thôi, xác thật là không tồi, nội thất phòng ở đầy đủ, toàn bộ thiết kế theo phong cách thiên hướng châu Âu, tổng thể đơn giản nhưng trang nhã.

Cô cảm thấy có thể trực tiếp đeo túi xách vào ở được rồi.

Giám đốc Phương kia trên khuôn mặt mập mạp tràn đầy ý cười, "Tiểu thư Khương, cô cảm thấy thế nào? Mật mã cửa ban đầu là sáu số 0, sau chuyển vào có thể sửa đổi, còn có thể cài đặt mật mã bằng vân tay nữa."

"Khá tốt, kí hợp đồng đi."

"Vậy cô dùng thẻ hay tiền mặt? Trả góp hay trả toàn bộ ạ?"

Khương Khả Dư nhàn nhạt nhìn nam nhân cười tít, mở miệng nói, "Quẹt thẻ trả toàn bộ."

"Được rồi." Nói xong nhân viên công tác phía sau đưa ra một cái máy POS, "Tiểu thư Khương, mời sang bên này."

Khương Khả Dư, "......"

Giám đốc Phương, "Hôm nay tiểu thư có thể dọn vào ở luôn ạ. Và bởi vì cô đã trả toàn bộ số tiền, cho nên chúng tôi xin gửi tặng 3 tháng miễn phí điện nước ạ."

Khương Khả Dư, "... Cảm ơn."

Khương Khả Dư không lập tức rời đi, mà gọi cho hotline công ty dọn vệ sinh mời người tới quét tước nhà cửa trước, sau đó đi đến cái siêu thị rất thuận tiện mà giám đốc Phương đề cập tới.

Vui nhất chính là ở khu ăn vặt đυ.ng phải Phó Sanh và học sinh của hắn đang cãi nhau ầm ĩ lên. :))

Phó Sanh chú ý tới Khương Khả Dư trước, hắn nhìn một cô gái đứng cách hắn không xa lắm, tuổi nhìn khá trẻ, khuôn mặt có chút quen mắt.

An Nhược Hi thấy Phó Sanh nhìn chằm chăm cô gái phía trước liền không vui, tính chiếm hữu ôm cánh tay hắn dường như còn khıêυ khí©h nhìn Khương Khả Dư.

"233, đầu óc nữ chủ này có phải bị Thomas đá 360º ra chuồng gà không?" Khương Khả Dư lại nhìn thoáng qua tư thế cánh tay An Nhược Hi ôm Phó Sanh, "Bọn họ đang quen à?"

233 lựa chọn bỏ qua vấn đề thứ nhất của ký chủ, "Chắc là không đâu."

"Không? Không có thì bọn họ trước công chúng mà lôi lôi kéo kéo kiểu này còn ra thể thống gì? Loại chuyện này tôi đều làm lén lút thôi đấy."

233, "......"

Khương Khả Dư tạm thời không muốn công lược Phó Sanh, cô xoay người muốn bỏ chạy, Phó Sanh đột nhiên gọi cô lại, "Chào, có phải chúng ta quen biết không?"

Trong nháy mắt Khương Khả Dư liền cảm nhận được sát khí truyền từ người nữ chủ.

Khương Khả Dư vững như tượng, mỉm cười ngọt ngào nhìn Phó Sanh, "Chào chú ạ, có phải chú nhận nhầm người không? Hôm nay cháu mới dọn về đây." Nói xong lại nhìn An Nhược Hi, "Chú cùng đi siêu thị với con gái sao? Thật là một người cha tốt."

Phó Sanh A.K.A "chú đồng thời cha" , "............"