Chương 24

Đồng hồ điểm 12 giờ trưa, Khương Khả Dư mơ màng tỉnh lại, ánh mặt trời chói loá đánh vào mí mắt cô, đôi mắt cô nheo lại, giật giật cơ thể bủn rủn lại phát hiện một cánh tay thon dài rắn chắc chắn ngang trên ngực mình. Cô đảo tròng mắt, nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh. Khuôn mặt anh tuấn, lông mi dài mảnh, sống mũi cao thẳng, nhan sắc trong khi ngủ thật ngoan hiền.

Khương Khả Dư muốn cử động chân, nhận ra chân của cô cũng bị chân phải rắn chắc phía người nào đó đè nặng, còn đang không ngừng cọ cô. Cô cảm thấy dươиɠ ѵậŧ thô dài cực nóng bỏng của nam nhân dưới này cứ đỉnh đỉnh cọ xát eo bụng mình, hai người sau một đêm rực cháy đương nhiên là cơ thể trần trụi, cô cũng tất nhiên là bị cọ chảy nước.

Khương Khả Dư nghẹn giọng, một cái tát vỗ vào đầu Tiêu Thần Dật, sau đó lấy cánh tay hắn ra, đá văng bắp chân của hắn, một phát đạp hắn xuống giường.

Khương Khả Dư nhìn nam nhân sõng soài dưới đất kêu đau, mặt mày lãnh đạm, "Tỉnh thì biến."

Tiêu Thần Dật bị quang ngã tỉnh lại, sau đó liền phát hiện mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, hắn có chút ngây ngẩn cả người, cúi đầu nhìn thân thể của mình: Loã thể!

Khương Khả Dư dựa vào đầu giường, liếc mắt trưng ra một bộ ô uế tôi, nam nhân thì một bộ dáng tôi không sạch sẽ, tức vẫn phải cười.

Tiêu Thần Dật rốt cuộc cũng ý thức được trong phòng còn tồn tại một người khác, hắn vội vàng dùng quần áo vương vãi trên mặt đất che đậy thân thể, quay đầu nhìn nữ nhân đã huỷ hoại trong sạch của hắn!

"Khương... Khương Khả Dư!" Tiêu Thần Dật kinh ngạc đến mức vỡ giọng.

Khương Khả Dư lười phản ứng với hắn, vân vê thuốc lá trong tay, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuống giường đi tới phòng tắm.

Tiêu Thần Dật vón định tiếp tục truy vấn lại bị một thân dấu vết xanh xanh tím tím của Khương Khả Dư làm kinh sợ, cúi đầu nỉ non, "Tôi làm cho? Không có khả năng chứ......"

Theo sau lại cúi đầu nhìn cơ thể trần trụi của chính mình, trên đó còn có những vết răng cùng vết cào trải rộng, Tiêu Thần Dật, "... Xem ra còn rất kịch liệt..."

Đêm qua Tiêu Thần Dật vốn là trúng dược, ý thức không thanh tỉnh, tuy nói mơ mơ hồ hồ biết người mình ôm là Khương Khả Dư. Người đã hạ dược hắn phỏng chừng sợ hắn tỉnh sớm hỏng việc, nên để tăng lượng thuốc, dẫn tới sau khi đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© thì ý thức Tiêu Thần Dật mơ hồ cũng mặc kệ.

Hiện tại hơi hồi tưởng một chút về đêm qua, cả người Tiêu Thần Dật sượng không dám ngẩn đầu lên, cái tên một bên ôm Khương Khả Dư; một bên gọi "tiểu tao hoá"; lại một bên dùng dươиɠ ѵậŧ của mình liều mạng cắn vào tiểu huyệt người ta thật sự là hắn sao?!!

Hắn không nghĩ tới lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ của mình lại cuồng dã như vậy!

Khương Khả Dư tắm rửa xong ra liền thấy đầu tóc chó Teddy vẫn còn ngồi dưới đất không biết nhớ cái gì, biểu cảm trên mặt phong phú dị thường.

Khương Khả Dư ôm ngực dựa vào tường, "Sao anh vẫn chưa đi?"

Tiêu Thần Dật, "...... Tôi nhớ rõ tôi đang uống rượu ở quán bar, tại sao lại ở chỗ của em?"

Khương Khả Dư cười nhạo, "Quán bar? Không phải Gay bar hả?" Nói xong tuỳ tay ném điện thoại cho Tiêu Thần Dật, "Tự mình xem video đi."

Tiêu Thần Dật nhìn điện thoại trong tai có loại dự cảm không lành, nhưng hắn vẫn không nhịn được tò mò mở video ra, sai đó liền thấy một đoạn Khương Khả Dư quay tối hôm qua......

Điện thoại vẫn đang chạy, Tiêu Thần Dật mới cầm liền biết không phải chuyện tốt, nhưng không ngờ được rằng nam nhân còn muốn hạ dược hắn, hắn tưởng tưởng đến cảnh tối hôm qua bị tên cơ bắp kia sờ soạng liền cả người sởn da gà. Hắn xem đến đoạn cuối cùng Khương Khả Dư giả nam đang cùng tên cơ bắp một tay giao tiền một tay giao người, còn có một đoạn đối thoại kia, mặt hắn đều tái đi rồi.

Tiêu Thần Dật ngẩng đầu nhìn chằm chằm Khương Khả Dư, cuối video còn truyền ra một tiếng cười phóng đãng không kiềm chế được của một nữ nhân! Hắn không cần xem cũng biết chính là nữ nhân này!!

Khương Khả Dư mắt đối mắt với Tiêu Thần Dật, khó hiểu nhìn biểu cảm của hắn vừa uỷ khuất vừa lên án, cô tự nhiên sinh ra một chút đồng cảm, an ủi nói, "Cái này...... cũng không bị sờ của quý, chủ yếu là anh cọ cọ người đàn..."

Trong tầm mắt chết người của Tiêu Thần Dật, Khương Khả Dư không nói nốt câu, đi ra phòng khách rót cốc nước.

Tiêu Thần Dật nhìn chằm chằm vào thân ảnh cô, "Tại sao em không đưa tôi đến bệnh viện?"

Khương Khả Dư ném ra một tờ giấy, "Giấy xác nhận của bệnh viện."

"......"

Khương Khả Dư uống ngụm nước, quay đầu nhìn Tiêu Thần Dật, mỉm cười nói, "Anh giống như thật uỷ khuất vậy? Ghét bỏ tôi làm bẩn anh sao? Không phải đêm qua anh quấn lấy tôi, trái một tiếng bảo bối, phải một tiếng Tiểu Dư Dư làm anh bắn thêm vài lần sao?"

Tiêu Thần Dật, "......" Không phải tôi, tôi không có, đừng nói bừa.

"A~ đúng rồi, ngày hôm qua..." Khương Khả Dư nói một nửa đột nhiên khoé miệng gợi lên nụ cười ranh mãnh, "Ba phút, ha!"

"!!!" Chó má ba phút, không phải sau đó lão tử cũng đem em thao sảng sao?!! Nữ nhân này tối hôm qua còn dưới thân mình làm một bộ dáng yêu kiều mềm mại như thế nào mà xuống giường liền đổi sắc mặt vậy?! Nữ nhân vạn biến! Đương nhiên này đó hắn chỉ dám phun tào trong lòng thôi, dù sao cũng là bản thân động tay trước, đuối lý!

Khương Khả Dư, "Thêm nữa, đêm qua có người liên tục gọi điện thoại cho anh, tôi ngại tiếp nên tắt nguồn điện thoại anh rồi."

Tiêu Thần Dật nghe xong vội vàng đi lấy điện thoại trên đầu tủ, hắn mở nguồn lên phát hiện đều là dãy số lạ, nhưng ánh mắt đầu tiên hắn đã nhận ra đây là số điện thoại của Trình Khả.

Hắn liếc mắt nhìn Khương Khả Dư một cái có chút bực bội vò đầu. Chuông điện thoại đột nhiên lại reo lên, Tiêu Thần Dật mặc quần vào, cầm điện thoại đi ra ban công.

"Alo, chuyện gì?... Có liên quan đến em sao?... Tôi đến đây, công chúa điện hạ đừng khóc, là vi thần không phải, ừ, mời em ăn cơm...... Tôi còn có việc, cúp trước."

Tiêu Thần Dật đi vào hình ảnh đập ngay vào mắt là Khương Khả Dư đang thay quần áo trước giương?!! Hắn vội vàng kéo rèm cửa lại, ngữ khí nghiêm túc, "Em thay quần áo không kéo rèm sao, tốt xấu gì em cũng là nhân vật của công chúng đấy!"

Khương Khả Dư nhướng mày nhìn hắn một cái, "Anh còn biết cơ à? Vậy sao còn đứng trên ban công nhà tôi tiếp điện thoại? Tôi cho rằng anh muốn cho tôi lên Hot search một phen đấy."

Tiêu Thần Dật gãi gãi cái ót, mặt đầy rối rắm, "Thật xin lỗi, tôi hiện tại tương đối loạn, việc ngày hôm qua......"

Khương Khả Dư đổi một thân váy chiffon trắng thanh thuần, chảy thẳng mái tóc dài, mắt đào hoa thoáng ý cười, "Anh thật khác so với anh trai anh, anh ta không nói hai lời trực tiếp ném tiền. Mà có điều hôm qua là tôi tiêu tiền ngủ với anh, anh không cần mang gánh nặng."

Tiêu Thần Dật nhìn nữ nhân mặc đồ trong trắng, lời nói và thần thái lại phảng phất vị phong tình, lần đầu tiên cảm thấy Khương Khả Dư là một thể mâu thuẫn, cô vừa thuần vừa dục, mỹ lệ lại thần bí. Loại nữ nhân này chính là hấp dẫn trí mạng nhất.

Hắn nghe Khương Khả Dư nói xong, phản ứng đầu tiên cư nhiên không phải tiêu tiền ngủ với hắn chạm vào vấn đề tự tôn của nam nhân, mà vấn đề là, "Anh trai tôi? Kỷ Cẩn Yến hay là Cố Tứ Lễ?"

Khương Khả Dư, "... Anh cần phải đi."

Cuối cùng vẫn là Tiêu Thần Dật ăn vạ tắm rửa một hồi xong mới bằng lòng rời đi.

Tiêu Thần Dật ra khỏi chung cư nhà Khương Khả Dư, gọi điện thoại, "Trước cửa chung cư Cẩm Uyển, đến đây đón tôi." Hắn dừng một chút lại phân phó thêm, "Điều tra cho tôi người trên bức ảnh tôi vừa gửi, hỏi một chút có người đứng sau hạ dược hay không, ảnh chụp tôi đi cùng một người phụ nữ trong bar "đêm lặng" có bị phóng viên chụp lại hay không. Có thì tiêu huỷ hết đi."

Ngày hôm qua vì trốn Trình Khả mới về nước nên hắn mới tới "đêm lặng", không ngờ lại trúng dược. Kỳ thật không phải hắn không nghi ngờ Khương Khả Dư, nhưng khi nhớ đến cô gái nhỏ thân thể kiều mềm trong lòng ngực hắn khóc sướt mướt nói "Từ bỏ", Tiêu Thần Dật lại mềm lòng, hầy, cho dù là cố ý, chắc hắn vẫn sẽ chấp thuận thôi...