Chương 26: Buổi đấu giá 1

Chu Tước lãnh đạm dùng chăn quấn lấy thân thể đầy bầm tím của mình, nhìn gã đàn ông nằm cạnh khiến cô ghê tởm. Hắn ôm chặt lấy cô giống như muốn nhốt cô lại, một bước cũng không cho phép rời đi...

Đã hơn một tháng cô bị nhốt ở căn biệt thự này, nghĩa là hơn một tháng qua cô phải chịu biết bao dày vò. Kỷ Lãng Tư ban ngày sẽ đối với cô rất tốt, thậm chí có lần cô cố tình hắt đồ ăn lên người hắn. Hắn cũng sẽ mỉm cười nói không sao cả. Nhưng một khi đêm tới hắn sẽ như dã thú cắn xé cô...

Có vài lần Chu Tước bạo dạn chạy trốn nhưng khi vừa chạm tới hàng rào biệt thự liền bị hắn lôi về. Kỷ Lãng Tư vốn chỉ muốn coi cô như thú vui, hắn muốn xem cô chạy được bao xa mà thôi.

Khắp biệt thự đều lắp camera, lại có tới hàng chục vệ sĩ một khi cô đi đâu liền bị hắn lôi về.

Chu Tước cởi tay hắn ra ngồi dậy sau đó dùng gối đánh vào mặt hắn.

"Đi chết đi." Cô đá mạnh vào bụng hắn.

Kỷ Lãng Tư vì đau mà tỉnh dậy, hai mắt đỏ ngầu vì tức giận. Hôm qua không phải còn rất tốt sao? Lúc hắn làm còn cùng hắn phối hợp một đoạn.

"Em lại muốn gì hả?" Hắn bóp chặt cánh tay mảnh khảnh của cô.

"Tôi muốn ra ngoài! Không phải hôm qua anh nói nếu tôi ngoan ngoãn sẽ không nhốt tôi nữa sao? Anh nuốt lời! nuốt lời." Cô cào mạnh vào ngực hắn, một tháng qua trên người hắn cũng có rất nhiều vết thương do cô để lại.

"Tôi nuốt lời khi nào?" Hắn nhàn nhạt nói, không ngờ cô nhớ dai tới thế. Hắn kéo cô ngồi lên đùi mình dỗ dành...

"Hôm nay chỗ Trần Chung có tổ chức một buổi đấu giá, tôi đưa em đi... là cái người lần trước chúng ta gặp ở nhà hàng em nhớ không?" Hắn bình tĩnh nói, lại sợ cô quên mất Trần Chung là ai nên mới bổ sung.

"Đấu giá? Không đi... tôi muốn về nhà." Cô bướng bỉnh nói, dù sao cô cũng chẳng hứng thú tới buổi đấu giá kia. Nghe nói những món đồ ở đó tuy vô dụng mà lại được hét giá cao tận trời. Thậm chí một món đồ ở đấy giá tiền cũng bằng số tiền cô làm cả đời cũng không mua nổi.

"Vậy thì em ở đây, đừng mong đi đâu hết." Hắn tàn nhẫn nói, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi một mình bỏ vào nhà tắm.

"Anh không giữ lời." Cô chạy theo sau hắn chất vấn, đêm qua cô đã vứt hết mặt mũi mà hầu hạ hắn. Bây giờ chỉ bằng một câu nói mà hắn dễ dàng gạt qua chuyện đã hứa.

Kỷ Lãng Tư bật nước xả vào trong bồn tắm sau đó kiểm tra độ ấm thử một lần. Tuy hắn thường tắm nước lạnh nhưng cơ thể Chu Tước yếu như vậy chỉ sợ không chịu được...

"Anh có nói sẽ cho em về nhà sao?" Hắn nhấc cô vào bồn tắm.

"Anh..." Chu Tước bực tức đấm mạnh vào thành bồn tắm, cuối cùng cũng bị hắn gài bẫy.

"Cho em cơ hội cuối cùng, một là ở đây hai là đi cùng với anh." Dù sao cả tháng qua cô cũng bị nhốt ở đây rồi, cho cô ra ngoài chơi vài ngày cũng tốt. Hắn cũng chẳng sợ cô sẽ bỏ trốn...

Kỷ Lãng Tư đưa tay chà xát cơ thể của cô một lượt sạch sẽ, thậm chí còn cẩn thận dùng tay moi dịch trắng ở thân dưới cô ra.

"Tôi tự làm được." Chu Tước kẹp chân lại, một tay đẩy tay hắn ra.

"Tôi... muốn đi." Cô buồn bực nói, dù sao khi tới chỗ đấu giá cô sẽ tìm đường trốn đi.

Kỷ Lãng Tư mỉm cười với tâm tư nhỏ bé của cô hắn nhìn một cái đã biết, nhưng cũng không ngại để cô cao hứng một chút.

Ăn sáng xong, Chu Tước bị Kỷ Lãng Tư kéo lên phòng thay đồ. Giống như có chuẩn bị trước hắn liền lôi trong tủ đồ một chiếc váy dài qua đầu gối màu hồng nhạt hở lưng.

Chiếc váy này là hàng thủ công của một nhà thiết kế nổi tiếng trong nước, ngay cả loại vải chiếc váy cũng là loại vải thượng hạng nhập từ Ý. Loại vải vừa mềm, mỏng lại thoáng mát. Thiết kế tuy đơn giản mà khí chất, từng chi tiết tỉ mỉ tinh xảo.

Kỷ Lãng Tư nhìn một lượt, rất đẹp lại không quá hở. Nhưng mà... Kỷ Lãng Tư lấy trong tủ thêm một chiếc áo lông màu trắng đưa cho cô.

"Nóng lắm, tôi không mặc đâu." Chu Tước đẩy cái áo lông ra, tên điên này cho cô ra ngoài vậy mà vẫn tìm cách để hành hạ cô. Hơn nữa chiếc váy cùng cái áo lông mặc với nhau trông chẳng hợp chút nào.

"Cổ em." Kỷ Lãng Tư chỉ chỉ vào dấu hôn chói mắt kia, ngay cả ở lưng cũng có. Ban đầu là hắn suy nghĩ chưa cẩn thận nên mới chọn chiếc váy này, nhưng giờ nhìn qua thật sự là quá hở...

Chu Tước cắn môi cướp lấy chiếc áo lông mặc vào trong lòng thầm chửi rủa hắn.

Buổi đấu giá của Trần Chung được tổ chức ở một nơi cách biệt thành phố. Đường đi tới chỗ đó là hai hàng cây xanh tốt, không khí thoáng đãng vô cùng.

Nghe nói buổi đấu giá được tổ chức vào tối hôm nay, nhưng do Trần Chung vừa xây dựng một khách sạn lớn tại đó nên đã mời mọi người tới đó để chơi vài ngày.

"Ở đó có suối nước nóng em thích." Kỷ Lãng Tư bỗng dưng lên tiếng.

"Hứ.." Chu Tước không trả lời hắn.

Không khí trong xe nhất thời trở nên căng thẳng, Kỷ Lãng Tư cũng không phiền cô ngắm cảnh mà bận rộn lôi ra đống tài liệu trong túi xem. Thời gian một tháng qua hắn ít tới công ty hẳn, nhiều lúc công ty có công việc quan trọng thì trợ lý Hải sẽ gửi qua mail hoặc gọi video cho hắn.

Hắn tốn nhiều tâm tư như vậy, cuối cùng Chu Tước ngay cả một chút cũng không quan tâm hắn.