Chương 11: Flexing đồng hồ Vacheron Constantin



Khi Lục Gia Diên đến đón Thịnh Minh Trĩ đã là sáu giờ chiều, hai người đã dừng ở bên ngoài để ăn cơm tối.

Nhìn vào bữa tối này đặc biệt ngon, trên đường Thịnh Minh Trĩ về Tây Sơn Nhất Hào đã gần như không còn tức giận.

Cậu ôm điện thoại suốt đường đi, chỉnh sửa hình ảnh.

Cậu chọn ra một số bức hình tương đối nhìn được từ những bức Lục Gia Diên đã chụp cho cậu bên cạnh chiếc Lamborghini, cùng với bữa tối cậu đã ăn hôm nay, tổng cộng đã có sáu bức hình.

Còn bức hình tự sướиɠ cuối cùng, Thịnh Minh Trĩ hơi khó chọn.

Trong hình, cậu đối diện với ống kính, mặc một chiếc áo hoodie màu tím nhạt, cười lộ đủ tám cái răng, độ cong chính xác đến số thập phân, đảm bảo mỗi tấc trên khuôn mặt soái ca đều đẹp.

Tất nhiên, chiếc nhẫn cưới khiêm tốn lóe mù mắt xa xỉ ở ngón áp út, cùng với chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trị giá 6 tỷ rưỡi mà Lục Gia Diên vừa tặng cậu trên cổ tay cũng đặc biệt mỹ lệ.

Hai góc tự sướиɠ đều giống nhau, thậm chí cả ánh sáng cũng giống nhau.

Nhưng cách Photoshop hình ảnh khác nhau, nếu nhìn kỹ vẫn có thể thấy những khác biệt nhỏ, khiến cậu rơi vào tình trạng khó lựa chọn.

Theo lý thuyết, Lục Gia Diên đang ngồi bên trái cậu, cứ trực tiếp đưa hình tự sướиɠ cho anh để chọn là được.

Nhưng Thịnh Minh Trĩ nghĩ đến việc người đàn ông già Lục Gia Diên này mắc bệnh trai thẳng. Có lẽ nếu cho anh xem, anh cũng không nhìn ra được gì, nói không chừng còn châm chọc cậu nếu đặt ba bức ảnh cạnh nhau, chúng còn có thể biến mất giống như Anipop.

Ha ha.

Hà tất phải làm khó bản thân.

Thịnh Minh Trĩ gửi hai bức ảnh cho Thẩm Linh, sau khi thảo luận, chọn ra một bức mà logo của Vacheron Constantin khá rõ ràng, có thể nói rõ cho đám người dùng mạng: Anh đây rất có tiền, đang flexing đấy.

Có lẽ vì cậu chơi điện thoại quá lâu, Lục Gia Diên thuận miệng hỏi một câu: "Đang xem gì vậy?"

Thịnh Minh Trĩ lạnh lùng trả lời anh: "Đang xem gì có liên quan gì đến anh không?"

Sau đó, cậu nhấn vào hộp thoại, trả lời Thẩm Linh bằng voice chat.

Nhưng khi cậu đang gửi giọng nói, Lục Gia Diên cũng mở miệng: "Làm sao không liên quan? Anh đây không phải là bố cậu sao."

Thịnh Minh Trĩ bị dọa sợ đến nỗi trượt tay.

Giọng nói chưa nói xong đã được gửi đến Thẩm Linh.

Cậu:......

Liệu bây giờ có thể thu hồi được không?

Không lâu sau đó, Thẩm Linh đã trả lời lại trong hộp thoại trò chuyện.

【......】

【Cặp chồng chồng hai người chơi dữ dội như vậy sao.】

Hết đường chối cãi.

Thịnh Minh Trĩ không muốn giải thích với Thẩm Linh, cậu chỉ đơn giản đăng sáu bức ảnh đã chọn lên Weibo.

Những anti fan của cậu cũng nhanh chóng biết tin, số lượng bình luận tăng lên có thể thấy bằng mắt thường.

Tất nhiên đơn giản là đang chê cậu flexing như học sinh tiểu học, Thịnh Minh Trĩ chán muốn chết, khẩu chiến với bọn họ trong khu bình luận.

"Tại sao cậu không treo bảng giá lên đồng hồ Vacheron Constantin luôn đi?"

【Đã chấp nhận ý kiến.】

"Đừng đứng trước chiếc xe hạng sang của người khác mà chụp ảnh nữa, thật xấu hổ."

【Bạn nóng nảy ghê.】

"Vợ yêu, em thật xinh đẹp, cho anh "cỏ" đi [H]"

【?】

"Nói thật, cậu cũng chỉ có một khuôn mặt đẹp hơn Kiều Ngôn."

【Nói rất đúng. Hi vọng Kiều Ngôn cũng tự mình hiểu lấy như bạn.】

Nhắc đến Kiều Ngôn, một cuộc đại chiến giữa fan và "anti-fan" lại bắt đầu.

Thịnh Minh Trĩ không có hứng thú với việc chửi rủa tổ tiên 18 đời của đối phương, sau khi tắt điện thoại, cậu tập trung ngắm nhìn chiếc đồng hồ Vacheron Constantin thiết kế riêng trên cổ tay mình.

Sau vài phút ngắm nhìn, cậu mới phát hiện ra rằng không gian trong xe đang yên lặng đến đáng sợ.

Kể từ khi Lục Gia Diên nói câu cuối cùng, đến giờ anh chưa hề mở miệng.

Sắc mặt của anh bình thản, nhìn về phía trước, lái xe rất ổn định.

Thịnh Minh Trĩ nhìn anh một lúc, ánh nhìn của cậu chuyển từ khuôn mặt quá mức đẹp trai của Lục Gia Diên sang chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trên cổ tay anh.

Mức giá 6 tỷ rưỡi đã đánh thức lương tâm của tiểu tổ tông.

Cậu do dự một lát, nhìn Lục Gia Diên qua gương chiếu hậu.

Thực ra, nếu cẩn thận ngẫm lại, liệu hôm nay cậu có hơi quá đáng không?