Chương 7: Gà cay Tứ Xuyên

Cùng nhau tận hưởng cơn gió êm dịu xuyên qua tán lá, tựa như đang dịu dàng vuốt ve làn da. Uống nước mơ nhâm nhi nhàn nhã kể chuyện đời thường.

Hình như đã rất lâu họ không có thời gian ngồi lặng người nhìn ngắm bầu trời như vậy. Không gian ở đây làm người khác không kìm được mà chìm đắm lúc nào không hay.

Tiểu Đào sau khi tiễn hai vị khách dễ thương đi, cuối cùng không nhịn được phá lên cười với Đàm Ly. Hai cô ấy còn nói lần sau cứ gọi là tiểu Ái và tiểu Mật cho thân quen. Đoán chừng thường xuyên sẽ ghé quán thăm hai cô đây mà.

Trong phim trường ở một trạm gỗ dựng lên cho nhân viên nghỉ ngơi. Ba người đặt đồ ăn lúc này đang hăng say ăn quên lối về, đến nỗi không có thời gian để tám chuyện với nhau nữa.

Từ lúc mở hộp cơm ra bắt đầu ăn cho đến lúc ăn xong đóng hộp không lại. Mùi thơm của thức ăn bao trùm khắp không khí làm họ không thể nào dừng tay được. Ăn hoài ăn mãi đến hết lúc nào không hay.

Đinh Kiệt sau khi ăn xong thỏa mãn ngồi uống nước mơ ăn bánh quế hoa. Nhớ lại mỹ vị như còn đọng lại đầu lưỡi, thật sự vẫn muốn được ăn tiếp.

Món gà cay Tứ Xuyên ngon xuất sắc, anh đã từng ăn ở nhà hàng kia nhưng từ hương vị đến màu sắc đều thua xa ở đây.

Canh chua hay cơm đều là tuyệt phẩm, chỉ riêng cơm chiên cũng đủ để làm món kim bài của quán cơm nào đó. Người không thích ăn rau như hắn cũng phải dơ 2 ngón tay cho món rau trộn dầu giấm.

“Tối nay sau khi làm xong hẹn ngoài cổng phim trường nhé. Tôi vẫn muốn ăn tiếp gà cay Tứ Xuyên, mới ăn xong nhưng vẫn cảm giác chưa đủ, nhất định phải ăn đến khi nào chán thì mới đổi món.”

Như Mai là người cuối cùng buông thìa xuống, vỗ bụng thỏa mãn cảm thán. Không ngờ quán ăn không trông đợi gì nhiều lại mang đến bất ngờ to lớn.

“Món đậu hũ nhất phẩm này quả thật là đệ nhất đậu hũ. Đậu hũ non thấm với nước ngọt từ nhân thịt, tôm, nấm và hành trắng. Bên trên phủ hành lá và ngò xanh đẹp mắt. Tôm tươi thịt non mềm kết hợp hương thanh mát giòn ngọt của nấm, ăn vào cùng nước sốt quả thật là đệ nhất đậu hũ. Trên đời được thưởng thức mỹ vị hàng ngày như thế này thì còn gì bằng. Cuộc sống ở Hoành Điếm bắt đầu không còn buồn chán nữa rồi.”

Khả Lộ vừa ăn bánh quế hoa vừa nhớ lại sườn bò hầm sốt vang. Cái hương vị ấy thật sự là vương vấn khó quên. Tối nay cô nhất định phải ăn lại món này, kêu thêm một phần sườn ăn mới đã.

“Nói thật hai vị đó là chưa thử sườn bò hầm sốt vang thôi. Đấy mới là đỉnh cao của ẩm thực. Tại sao có thể hầm thịt bò mềm mà vẫn giữ được vị tươi non mọng nước như vậy. Ăn muốn nuốt luôn đầu lưỡi luôn đó. Ngay cả bánh quế hoa và nước mơ miễn phí cũng ngon lắm luôn. Quán này mới xuất hiện nhưng chỉ bằng một món ăn đã đánh bay tất cả các lưu lượng, đỉnh lưu ẩm thực trong lòng tui, ngoi lên top 1 quán ăn yêu thích của tui hiện tại. Sườn bò sốt vang chính thức soán ngôi gà cay Khả Ái, trở thành đỉnh lưu của tôi.”

Ba người vừa uống nước mơ vừa hồi tưởng lại hương vị vừa rồi. Bụng đã no nhưng cảm giác vẫn muốn được ăn nữa. Nhất định tối phải đến ăn thật thỏa mãn.