Chương 58: Anh trai tốt nhất thế giới

“Khà khà khà, cũng do ông già này may mắn, đúng lúc nhờ vào chàng trai trẻ kia mà gom góp đủ tiền mua con dâu”.

“Hữu Tài, chú giúp tôi nói một tiếng với Lại Tam, chừa lại cho tôi một con hàng mông to dễ đẻ, đừng để những thôn ở dưới chân núi chọn hết mặt hàng ngon”.

Lâm Hữu Tài vừa bắt bài vừa gật đầu, hắn và anh trai của hắn đều rất chú trọng chuyện này. Người trong thôn không biết, thật ra mỗi một con dâu mà họ mua, hắn và anh trai hắn đều có hoa hồng. Chẳng hạn như bán một cô gái trị giá 30,000, hai anh em họ có thể nhận 3,000. Đây cũng là lý do vì sao hai anh em họ chưa bao giờ trồng trọt, nhưng cuộc sống lại sung sướиɠ hơn bất kỳ ai”.

“Nhưng mà hai ngày nay không liên lạc được, không biết có phải tại mưa to nên chỗ tháp tín hiệu xảy ra sự cố hay không. Không gọi điện thoại được, chờ hôm nào hết mưa, tôi và anh hai cùng xuống núi xem thử. Ông bác cứ yên tâm, bảo đảm sẽ chừa lại cho ông bác một con hàng có thể sinh con trai”.

Lâm Hữu Tài suy nghĩ không biết vì sao hôm qua điện thoại bàn đều trong trạng thái máy bận, di động cũng không có tín hiệu. Nhưng lúc này trời mưa to như thế, hắn và anh trai của hắn cũng không muốn đi xuống núi, đành phải chờ đợi.

Trước đây cũng không phải trong thôn chưa từng xảy ra tình huống này, thỉnh thoảng sẽ có người ở dưới chân núi phát hiện và sửa chữa tháp tín hiệu, thỉnh thoảng đích thân họ phải đi thúc giục. Nhưng không sao cả, người miền núi ít có cơ hội sử dụng những phương tiện đó, chơi bài và uống rượu, đối với họ còn thú vị hơn bất kỳ chuyện gì trên đời này.

Lão Căn Đầu nhận được đáp án hài lòng, mỉm cười khiến cho nếp nhăn nơi khóe mắt càng sâu. Ông lão đã chờ đợi con dâu hơn hai mươi năm rồi, thêm mấy ngày nữa cũng không sao. Ông lão bèn khẩn cầu cho cơn mưa này kéo dài vài ngày tới, lại kiếm thêm một hai ngàn từ trên người chàng trai trẻ kia, thế này thì sẽ có tiền ăn Tết.

---

“Chị hai, cơm chín chưa?”.

Lâm Hữu Tài thấm nước bọt lên tay, đếm mớ tiền lẻ trong tay hắn. Toàn bộ hơn bốn mươi đồng, đều là thắng lợi nguyên một buổi trưa của hắn.

"Chín rồi. Còn hấp một con cá và hầm một nồi xương nữa, anh hai của chú đang uống rượu và chờ chú thì phải?".

Vợ của Lâm Hữu Đức nhỏ hơn ông ta năm tuổi, bởi vì liên tiếp sinh ra ba đứa con gái, cho nên ở trong căn nhà này không dám ngẩng cao đầu. Vợ của Lâm Hữu Tài cố sức tiến lên, sinh cho hắn một đứa con trai, là độc đinh* của Lâm gia. Lâm Hữu Đức đối xử với người em trai này tốt, không phải không có ý muốn đứa cháu trai cả đó chăm sóc ông ta khi về già.

(*Độc đinh: gia đình chỉ có một đứa con trai duy nhất.)

Có lẽ hai anh em họ cũng biết bản thân làm ra những chuyện đáng xấu hổ, trước khi con trai của Lâm Hữu Tài bắt đầu hiểu chuyện, họ đã đưa cậu bé và mẹ của cậu bé lên thị trấn đi học.

Hai anh em họ gom góp tiền để mua một căn nhà thương mại* khoảng một trăm mét vuông ở thị trấn, sinh hoạt phí mức đủ dùng. Mỗi tháng hai anh em sẽ lên thị trấn thăm cậu bé vài lần, giữ liên lạc và bồi dưỡng tình cảm.

(*Nhà ở thương mại hay chung cư thương mại là những căn hộ, nhà ở do các tổ chức, hoặc cá nhân thuộc các thành phần kinh tế khác nhau đầu tư xây dựng nhằm mục đích bán hoặc cho thuê lâu dài.)

Ba đứa con gái của Lâm Hữu Đức thì không được tốt số như thế. Con gái không có giá trị, có thể cho bọn chúng ăn no đã tốt lắm rồi. Học hành để làm gì, chờ tới tuổi thì gả chồng để đổi lấy một khoản tiền sính lễ, đó chính là sự đóng góp của bọn chúng dành cho cái nhà này.

Kể ra cũng khá buồn cười, người dân trong thôn đều chỉ khẩn cầu con trai và cháu trai. Bởi vì một gia đình không thể nuôi nổi quá nhiều con cái, một số bé gái bị bệnh nhưng lại không muốn tiêu tiền chữa bệnh mà chết, một số khác sau khi chào đời đã bị ném ra sau núi hoặc dìm trong hố xí. Đến khi con trai cháu trai của họ bước vào tuổi thành gia lập thất, họ mới nhận ra chẳng tìm thấy cô gái nào trạc tuổi. Cả đám đành phải bỏ tiền ra để mua con dâu, lặp đi lặp lại, như một cái vòng luẩn quẩn, nhưng chẳng ai phát hiện ra ngay từ đầu đã sai rồi.

Lâm Hữu Tài chưa bao giờ kính trọng người chị dâu này, ngay cả con trai mà cũng không sinh được cho nhà họ Lâm của họ, đàn bà như vậy cho một bữa ăn đã là tốt bụng rồi. Hắn ngâm nga một bài hát rồi đi vào phòng, trong nhà đã đốt lò than ấm áp, anh trai của hắn đang uống rượu.

Ông ta nhìn thấy em trai tới, nhích người vào phía trong giường đất, bảo hắn cởi giày và trèo lên giường. Xương lớn được hầm rất thơm, Lâm Hữu Tài trực tiếp cầm một khúc xương và gặm, miệng dính đầy mỡ, còn không quên uống một ngụm rượu.