Chương 20: Tôi phải làm cá mặn (20)

“Làm sao tôi có thể ghen được?! Không phải chỉ là tam phẩm bách hoa linh quả và tam phẩm năng lượng quả thôi sao? Chị cho rằng sinh nhật mười tám tuổi của tôi sẽ không có những thứ này hay sao?!”

Thiếu niên đề cao giọng, trợn mắt nhìn Tống Ngu: “Chị đừng có nói linh tinh! Cho dù thế nào thì thiên phú của tôi cũng tốt hơn chị nhiều! Gần hai năm nữa sinh nhật tôi, nhất định ba mẹ sẽ mua cho tôi linh khoáng linh thực cấp cao hơn!”

Sắc mặt ửng đỏ, cánh tay vung vẩy.

Tống Ngu thổn thức nháy mắt mấy cái, còn nói không phải ghen tị. Đã cáu tới mức giậm chân vung tay rồi mà còn không chịu nhận sao?

“Uy uy uy! Ánh mắt này của chị là có ý gì, tôi đã bảo là tôi không ghen rồi!!”

Tống Kỳ thấy ánh mắt ý vị thâm trường của Tống Ngu thì càng nóng nảy hơn, khuôn mặt đỏ ửng như con nghé con đang giận dữ.

Mắt thấy em trai tiện nghi đã thẹn quá hóa giận, Tống Ngu vội vàng gật đầu, trả lời qua loa lấy lệ: “Được được được, vâng vâng vâng, chị biết em không hề ghen, chị biết em không hề ghen…”

Động tác qua loa lấy lệ, khoát tay không chút sức lực. Tống Kỳ tức đến mức lỗ mũi cũng phồng lên.

Còn nói là biết! Rõ ràng là đang qua loa lấy lệ đối phó với cậu! Đừng tưởng động tác đơn giản như vậy thì cậu không nhận ra.

Có thể làm một thiếu niên khí phách, đương nhiên phương diện gây sự của Tống Kỳ không phải chuyện đùa.

Cậu ở trong trường, bình thường không phục là đánh. Chuyện đánh nhau đối với người của thế giới này là chuyện bình thường như cơm bữa.

Nhưng mà giờ phút này, nhìn sắc mặt vì bị bệnh mà tái nhợt của Tống Ngu, Tống Kỳ gắng nuốt những lời tức giận xuống bụng.

“A!”

Tống Kỳ đứng lên, xờ cái đầu nhím trắng của mình, từ trên cao nhìn xuống Tống Ngu, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Cho dù chị có tin hay không thì tôi cũng sẽ không ghen ghét với quà sinh nhật của chị.”

Trái một câu sinh nhật, phải một câu sinh nhật.

Hơn nữa biểu cảm và động tác của đứa em trai tiện nghi này…

Tống Ngu gạt bỏ một chút ký ức mới hiện ra trong đầu. Nếu còn không biết vì sao em trai lại tức giận như thế thì cô không còn là Tống Ngu lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy rồi.

Không để ý tới ánh mắt lạnh lùng của Tống Kỳ, Tống Ngu đưa tay kéo vạt áo phông rộng thùng thình của cậu, “Ài, em đừng đi…”

Tống Kỳ trợn mắt nhìn Tống Ngu: “Chị làm gì đó? Mau buông tay ra!... Chị có biết bộ quần áo này của tôi rất đắt không.”

Tống Ngu chớp mắt mấy cái, khóe miệng cong lên, để lộ đôi mắt xinh đẹp cùng lúm đồng tiền xinh đẹp.

Ánh mắt Tống Ngu lấp lánh: “Ngày hôm qua là sinh nhật em chứ gì? Cũng tại hôm qua chị bị sốt nên ba mẹ vẫn luôn ở bệnh viện cùng chị, không kịp tổ chức sinh nhật cho em.”

“...” Biểu cảm của Tống Kỳ cứng ngắc, theo bản năng trợn tròn mắt.

Mặc dù từ đầu tới cuối Tống Kỳ chưa nói một chữ nào nhưng với bộ dạng trợn tròn mắt đầy khϊếp sợ của cậu, chỉ thiếu chưa viết hẳn mấy chữ — “Làm sao chị biết được” to đùng trên trán!

Không khác những gì Tống Ngu đoán.

Trong nhà nhiều con, cha mẹ khó tránh khỏi sẽ xuất hiện những sai sót.

Nhất là sau khi sinh nhật thì Tống Ngu còn sốt cao, hai vợ chồng Tống Văn Hải gần như đặt toàn bộ tinh lực lên người khuê nữ, nên lơ là Tống Kỳ.

Hơn nữa sinh nhật của hai chị em gần nhau, cách nhau không tới mười ngày.

Cho nên trong lòng thiếu niên cảm thấy không được công bằng.

“...” Tống Kỳ trầm mặc không lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm Tống Ngu.

Muốn khıêυ khí©h chứ gì? Muốn khıêυ khí©h đúng không?

Bình thường người chị này rất hay tranh giành tình cảm của ba mẹ với cậu. Thường xuyên khoe khoang cha mẹ mua thứ gì tốt cho mình.

Mặc dù lần này đối phương thức tỉnh không gian ngự thú cấp F vô cùng thấp nhưng ba mẹ vẫn mua cho cô tam phẩm trung cấp bách hoa linh mật.

Vừa nghĩ tới ngày sinh nhật hôm qua của mình, tan học về nhà sớm lại phát hiện trong phòng trống rỗng không một bóng người.

Đừng nói là bánh sinh nhật và quà sinh nhật, ngay cả ba mẹ và bà vυ" cũng không một ai ở nhà chờ cậu về!

Chỉ vì Tống Ngu và bạn trai cũng chia tay, sau đó sốt cao không ngừng, phải vào bệnh viện…

Tống Kỳ trầm mặc.

Làm một người đàn ông, cậu tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân có loại tâm tình ghen tị như trẻ con như thế.