Chương 10: Tôi phải làm cá mặn (10)

Chân mày ông dựng lên, hung ác trợn mắt nhìn hai vợ chồng một cái, nói: “Nhìn cái gì mà nhìn? Tiểu Ngu nhường tứ phẩm linh quả lại, chẳng nhẽ người một nhà các ngươi không biết mở miệng nói một câu cám ơn sao? Cả ngày chỉ nhìn chằm chằm những thứ này, ngay cả một vãn bối cũng không bằng!”

“Vừa rồi còn ngồi đấy mà âm dương quái khi châm chọc Tiểu Ngu. Đừng tưởng ta lớn tuổi mà nghe không hiểu!”

Tống lão gia tử vỗ bàn một cái, xụ mặt mắng: “Sau này các ngươi ai còn dám nói Tiểu Ngu thiên phú không tốt với chuyện bị Chu công tử chia tay, chọc vào vết thương lòng của con bé. Đừng trách ta không khách khí với các ngươi. Xử theo gia pháp!”

Thân thể Tống lão gia tử vẫn còn khỏe, giọng nói lại có độ vang nhất định.

Lập tức làm cho hai vợ chồng Tống Văn Sơn vừa sợ hãi vừa xấu hổ mà co thành một đoàn.

“Tiểu Ngu, Nhị bá mẫu ở đây cám ơn ơn nhiều nha…” Tiền Tuệ sờ mũi một cái, quay người về phía Tống Ngu nói một tiếng cám ơn.

Đối với Tiền Tuệ mà nói, cám ơn một vãn bối không có vấn đề gì, chỉ cẩn chỗ tốt rơi vào túi nhà mình, vậy chính là —— “đáng giá” rồi!

Nhưng mà trong phòng ăn.

Tống Nhã Thiến nãy giờ không nói tiếng nào, nhưng thật ra vẫn luôn cảm thấy khuôn mắt vô cùng nóng rát.

Nhát là ngay trước mắt Tống lão gia tử Tống lão thái thái, ba lần bốn lượt nghe thấy cha mẹ sỉ vả em họ Tống Ngu. Tống Nhã Thiến càng cảm thấy lúng túng hơn.

“Ba, mẹ…”

Thanh âm của Tống Nhã Thiến nhỏ như tiếng muỗi kêu, sắc mặt ửng đỏ, tầm mắt lướt qua những người xung quanh rồi kéo tay áo Tiền Tuệ, lắp bắp nói: “Nếu, nếu không thì mai tứ phẩm thủy tinh linh quả kia… Hay là cứ trả lại cho Tiểu Ngu đi…”

Sáng sớm mấy ngày trước, cha mẹ đã nói qua với cô ta chuyện muốn thương lượng với lão gia tử, lão thái thái về mai tứ phẩm mộc hệ linh quả.

Là một người có không gian ngự thú rừng rậm cấp B.

Tống Nhã Thiến tự tin là bản thân cô ta phù hợp để sử dụng mai mộc hệ linh quả kia hơn. Cô ta cũng tin tưởng bản thân có thể trở thành một ngự thú sư ưu tú.

Nhưng mà bây giờ.

Ngay trước mặt mọi người trong phòng ăn, nhìn em họ Tống Ngu khiêm nhường và cha mẹ đang hùng hổ dọa người.

Gò má Tống Nhã Thiến lại càng nóng bừng, nhất là khi nhìn thấy cặp mắt trong suốt còn hơi ửng đỏ kia của em họ, Tống Nhã Thiến càng cảm thấy áy náy.

Cô ta nhìn về phía Tiền Tuệ, thấp giọng nói: “Mẹ, cho dù không có mai thủy tinh linh quả, với tài sản của gia tộc cũng có thể mua một đống tam phẩm mộc hệ linh thực để dùng.”

Ở cái thế giới này, phàm là ngự thú sư có tương lai, giá cả thường đắt đỏ hơn so với những người khác.

Bình thường linh quả sẽ được chia ra các cấp bậc với giá cả khác nhau. Nhất phẩm linh thực giá khoảng chừng từ một đến mười vạn, mà tâm phẩm linh quả sẽ sẽ lên tới tận năm mươi đến ba trăm vạn…

Chỉ cần bọn họ chi một ít tiền, mua một linh quả tam phẩm dùng cho dị thú mới khế ước chắc chắn dư sức.

Tống Nhã Thiến nghĩ tới đây, cô ta hít sâu một hơi, đứng lên đi hai bước tới trước mặt Tống Ngu, nắm lấy tay cô mà khích lệ: “Tiểu Ngu, đừng từ bỏ! Chỉ cần em có chí thì nhất định sẽ làm được, nhất định phải cố gắng, chúng ta đều có thể trở thành những ngự thú sư cao cấp!”

“??!” Tống Ngu mộng bức.

Giống như tháo gỡ được nút thắt trong lòng.

Tống Nhã Thiến nhìn Tống Ngu, nụ cười trên khuôn mặt có năm phần giống với Tống Ngu của cô ta vô cùng rực rỡ, dường như có mật đường tràn ra, “Tiểu Ngu, mai tứ phẩm mộc hệ thủy tinh quả kia hay là em lấy về đi.”

Cặp mắt Tống Ngu trợn tròn, hô hấp theo bản năng dừng lại, “???”

Tuy không gian ngự thú của em nhỏ nhưng không bị hạn chế thuộc tính. Bất luận là tinh quả thuộc tính gì cũng có thể sử dụng. Cấp của các loại linh quả thuộc tứ phẩm mộc hệ thủy tinh đều không thấp. Em hoàn toàn có thể sử dụng nó để khế ước với một con dị thú hệ mộc.” Tống Nhã Thiến nắm chặt tay Tống Ngu, nói vô cùng thành khẩn, “Ba ngày sau mới bắt đầu đến ngày săn dị thú, chúng ta cùng nhau cố gắng!”

Tống Ngu cả kinh thất sắc, quên mất bản thân còn đang diễn: “?!!!!”

Không phải chứ!

Chuyện gì xảy ra với Tống Nhã Thiến vậy?! Sao cô ta có thể ra bài khác lẽ thường như thế?

Được cho tứ phẩm mộc hệ thủy tinh linh quả còn muốn trả lại cho cô? Đây không phải là muốn hại cô hay sao?

Cô là người thật sự muốn trở thành một ngự thú sư sao?

Cô không phải mà!