Chương 3

“Cậu ấy không thích tham gia kiểu hoạt động này đâu,” Phía sau có người nghe thấy nói: “Tiết Miên à cậu có rủ thì cậu ấy cũng không đi.”

Quả nhiên Lục Gia Dương không đi, Tiết Miên nhún vai: “Vậy thì thôi. Học bá, chúc mừng tốt nghiệp.”

“Chúc mừng tốt nghiệp.” Lục Gia Dương nhìn Cung Lãng cách đó không xa đang cãi nhau ầm ĩ cùng người khác, ánh mắt hắn vô cùng sâu, tựa như đêm tối không thể nào hòa tan. Tiết Miên vẫn luôn biết rằng Lục Gia Dương là nam thần học bá được toàn bộ sinh viên đại học A công nhận, nhưng hôm nay y nói chuyện gần hắn như vậy, mới phát hiện Lục Gia Dương thật là đẹp trai. Tiết Miên thích nhìn người đẹp, trong lúc y hào hứng nhìn hắn, Lục Gia Dương bỗng nhiên nói: “Nếu như cậu không thích Cung Lãng thì cũng không cần phải ở bên gã.”

“Thích mà,” Tiết Miên hờ hững: “Cung thiếu gia bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, tôi không thích hắn thì thích ai?”

Yêu thích Cung Lãng? Không hề.

Nhưng nếu như y không tỏ vẻ yêu Cung Lãng, đối phương ngay ngày mai sẽ có thể ấn y vào giường cưỡng ép ký hiệu. Cho dù không có Cung Lãng, cũng vẫn có thể có những Alpha khác. Cung Lãng thích y, vậy Tiết Miên lập tức dùng Cung Lãng làm bia đỡ đạn.

Người xung quanh đều hoặc là ngưỡng mộ y và Cung Lãng ở bên nhau, hoặc tác hợp y và Cung Lãng. Khó khăn lắm mới có người khuyên y tách Cung Lãng ra, Tiết Miên có thêm vài phần thiện cảm với Lục Gia Dương, y hỏi một câu: “Không đi thật à?”

Lục Gia Dương thẳng thắn chào tạm biệt y. Tiết Miên nhìn người mặc lễ phục cử nhân dần dần đi xa, đối phương chân dài vai rộng, ngay cả bóng lưng cũng giống như người mẫu trên bìa tạp chí.

Đại soái ca.

Mặc dù hơi lạnh lùng, nhưng mà tính cách không tồi.

Trong lòng Tiết Miên qua loa định nghĩa Lục Gia Dương, khi đó y đã nghĩ rằng đời này sẽ không thể lại gặp lại đối phương nữa.

Quán bar Lotus hơn nửa đêm vẫn sáng đèn rực rỡ, mọi người lúc mới bắt đầu còn ngại ngùng rụt rè, sau khi uống say lại có không ít người chạy ra hẻm tối đằng sau quán bar hít bóng cười, Cung Lãng cũng đi. Tiết Miên không có hứng thú mà ngồi ở vị trí cũ, mãi cho đến khi có cậu nhóc bưng chén rượu đi tới chỗ y.

“Đàn anh Tiết, em…” Đối phương nói chuyện ấp a ấp úng, rõ ràng là đang cố lấy dũng khí. Đám Alpha ở đại học A đều biết y là người của Cung Lãng, dù trong lòng có tâm tư riêng cũng không dám chọc giận gã, chỉ có Beta hoặc Omega mới dám trò chuyện cùng y. Tiết Miên nhìn gương mặt của cậu nhóc, xinh đẹp thanh thuần như động vật nhỏ.

Ồ, Omega.

Tiết Miên đối xử với Omega luôn khá nhẹ nhàng: “Làm sao vậy?”

“Em, em thích anh!” Omega đỏ bừng mặt, khả năng đây là lần đầu tiên tỏ tình với người khác, tốc độ nói cũng nhanh khủng khϊếp: “Lúc em nhập học là anh tiếp đón anh giúp em mang hành lý dẫn em đến ký túc xá từ lúc ấy em đã thích anh rồi!”