Chương 29

Mới vừa làm xong món cuối cùng, cha mẹ Từ cũng trở lại.

Người một nhà vui vẻ cơm nước xong, khi ngồi xem TV, hai người Từ Minh Phong cùng Vương Chi liền ra hiệu cho đối phương.

“cha, con có việc nhà cha.” Từ Minh Phong căng da đầu nói.

Từ nhỏ hắn đã sợ cha mình, ông ấy không ôn nhu như khi đối xử với Châu Châu. “Chuyện gì? Con nói xem.”

“Cha, hai ngày nay thịt heo quê bán rất chạy, khả năng phải mua thêm mấy con.” “Được, đã biết, cha sẽ giúp con mua thêm mấy con.” Cha Từ trực tiếp đáp ứng.

Không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy, Từ Minh Phong kinh ngạc nhìn về phía cha hắn, “Sao hôm nay cha lại dễ nói chuyện như vậy?”

Cha Từ liếc mắt một cái, “Nếu không con tự đi mua?”

“Cha, cha tốt nhất.”

“Tốt nhất là em gái con, chỗ heo mua về đều là do em gái con chăm sóc, phải cảm ơn em gái đi.”

Từ Minh Châu vội xua tay, “Dù sao hiện tại con cũng không đi làm, giúp đỡ chăm sóc mấy con heo là chuyện đương nhiên, nhưng sợ nhà cũ của chúng ta bên kia không nuôi được.”

Lúc trước mua heo về trừ bỏ để mấy con ở hậu viện, phàn lớn đều nuôi ở nhà cũ, bên kia đã lâu không có người ở, để nuôi heo cũng không tính là lãng phí.

Hơn nữa Từ Minh Châu thật sự không cảm thấy nuôi heo có gì vất vả , nhiều lắm chính là nấu cơm heo tốn chút thời gian thôi, mấy con heo kia vẫn tăng cân đều đều. Mắt thấy càng ngày càng mập.



Hiện tại chuồng heo hơi chật một chút, nhưng vẫn có thể nuôi được, nếu nuôi nhiều hơn thì khả năng thật sự không nuôi được.

“Không có việc gì, đợi lát nữa cha đi tìm người nới chuồng heo ra, hẳn là còn có thể nuôi thêm một ít.”

“Vâng.”

Thoáng ngồi một chút, cha Từ liền đi vào thôn tìm người tu sửa chuồng heo. Từ Minh Phong đi theo cha Từ, Vương Chi lại giúp đỡ Từ Minh Châu thu thập bàn ăn.

“Chị dâu, chị nghỉ ngơi một chút đi, em làm nhoáng cái là xong thôi.”

“Này có cái gì đâu, về sau em còn phải vất vả nuôi heo giúp bọn chị, chị giúp em chút việc nhà thì có sao.”

“Châu Châu, chị có một vấn đề muốn hỏi em từ lâu rồi.” Vương Chi lắp bắp nhìn về phía Từ Minh Châu.

“Vấn đề gì ạ? Chị cứ hỏi đi.” Từ Minh Châu cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Châu Châu, em nói xem vì sao heo em nuôi, chất lượng thịt heo lại ngon như vậy?” Đây là vấn đề lởn vởn trong đầu Vương Chi rất lâu rồi, cùng một giống heo, nuôi nấng giống nhau, hoặc là nói còn không nuôi cẩn thận bằng nhà mẹ đẻ cô, nhưng thịt heo Từ Minh Châu nuôi lại có hương vị đặc biệt tốt.

Trên đường, Từ Minh Phong nói đám heo này đều là do Từ Minh Châu chăm sóc, cô liền bừng tỉnh đại ngộ, heo do Từ Minh Châu nuôi, chỉ cần thử qua một lần liền sẽ bị hương vị kia chinh phục.

Không nghĩ tới chị dâu lại hỏi vấn đề này, Từ Minh Châu nhịn không được nhíu mày.

Vương Chi nhìn thấy Từ Minh Châu như vậy lại nghĩ cô đang khó xử, đây xem như một bí quyết, sao có thể tùy tiện nói ra, hôm nay cô bị chuyện buôn bán làm mê hoặc hai mắt.

“Châu Châu, em không cần trả lời, chị vốn dĩ không nên hỏi mấy chuyện này.”



Từ Minh Châu chỉ là không biết nên giải thích như thế nào, lại không nghĩ phản ứng của mình làm Vương Chi cho rằng chuyện này không thể nói, vội giải thích: “Không phải chuyện không thể nói, kỳ thật em cũng không biết vì sao, cũng không có nguyên nhân gì đặc thù, có thể là

bởi vì từ nhỏ em đã có thể tương tác với động vật, lúc còn rất nhỏ đã luôn hấp dẫn một vài động vật nhỏ, gia cầm trong nhà cũng rất thích em.”

Đây quả thật là món quà trời ban mà, trời sinh nên làm một người chăn nuôi.

“Có thể là chúng nó thích em, cho nên muốn trở nên tốt hơn.” Không thể không nói Từ Minh Châu đoán cũng có chỗ đúng.

Sự thật đúng là như thế!

Cha Từ tìm mấy họ hành trong, trên cơ bản vừa tìm bọn họ, bọn họ liền lập tức tới giúp đỡ cùng nhau tu sửa chuồng heo.

Vốn chỉ có bốn người, chính là những người khác trong thôn nhìn thấy cũng sôi nổi tiến đến hỗ trợ, chỉ dùng 40 phút liền sửa xong chuồng heo.

Cha Từ vội mời người trong thôn tới nhà uống trà ăn cơm.

Từ Minh Châu cùng Vương Chi sớm đã nhận được điện thoại của cha Từ, chuẩn bị tốt nước trà và điểm tâm.

Vốn dĩ Từ Minh Phong cũng phải tiếp khách, nhưng đã đáp ứng khách hàng buổi chiều sẽ kéo thịt heo về, tự nhiên cũng không thể trì hoãn, sửa xong chuồng heo liền trở về.

Nhiều người như vậy tới trong nhà ăn cơm, cha Từ lại bảo con gái qua nhà mời trưởng thôn tới ăn cơm chiều.

Từ Minh Châu một khắc cũng không trì hoãn, chạy tới nhà trưởng thôn, trong thôn có chuyện gì đều đến tìm trưởng thôn, càng không cần phải nói trưởng thôn vốn là họ hàng với nhà bọn họ.