Chương 28

Từ Minh Phong trực tiếp đã bị những người này nói cho ngây ngốc, hiện tại mới 7 giờ, sao hắn lại biến thành người lười biếng rồi. Bất quá hiện tại khách hàng đều nói như vậy, hắn cũng không phản bác.

“A, ngại quá, là tôi tới chậm? Thịt heo ngày hôm qua có vấn đề sao?”

Nghe Từ Minh Phong nói, Vương Chi trở nên khẩn trương, chẳng lẽ thịt heo ngày hôm qua có vấn đề, cho nên sáng sớm khách đã tới đây, bắt đền?

Không phải chứ, heo ngày hôm qua chính là cô em chồng tự nuôi, sao có thể có vấn đề? “Đương nhiên là có vấn đề, vấn đề rất lớn.” Bà lão tức giận nói.

“Đúng vậy, ông chủ, thịt heo nhà cậu rất có vấn đề, sao lại có thể ăn ngon như vậy, trưa ngày hôm qua nấu xong ăn vẫn chưa đã thèm, buổi chiều tôi lại đây thì cậu chưa bày quán, làm hại đêm qua tôi đều nghĩ tới hương vị kia.” Một thanh niên gầy yếu nói.

“Đúng, hương vị kia thật sự quá thơm, ngày hôm qua toàn bộ hành lang nhà tôi đều là mùi thịt kho tàu.”

“Bà cũng làm thịt kho tàu, tôi cũng làm thịt kho tàu, thơm chết người.”

“Tôi làm sườn xào chua ngọt, con trai tôi ăn hết ba chén cơm đấy.”

“Hôm nay tôi cũng muốn mua ít xương sườn, cho tôi cả thịt ba chỉ nữa.”

Còn không đợi Từ Minh Phong dọn thịt heo xuống xe, một đám khách hàng đã bắt đầu đòi mua thịt, chỉ chờ Từ Minh Phong xuống xe cắt thịt là được. Không ít người sốt ruột dứt khoát trả tiền trước.

Trái tim Vương Chi như ngồi tàu lượn siêu tốc, một hồi lên một hồi xuống, bất quá bây giờ cô đã không còn thời gian suy nghĩ chuyện khác, cô bận rộn thu tiền.

Hôm nay tốc độ còn nhanh hơn ngày hôm qua, chỉ dùng 1 tiếng ngắn ngủn đã bán sạch một con heo, đay là tốc độ của Từ Minh Phong chậm, bằng không còn nhanh hơn nữa.

Chờ sạp trống không, còn có không ít khách hàng đi tới bên này, trong miệng còn ồn ào muốn mua thịt.

Nhưng đã không còn thịt, khách hàng cũng mặc kệ, một đám kêu muốn mua thịt, dù Từ Minh Phong đã khuyên bọn họ đi sang bên cạnh mua cũng không được.

Bọn họ đã mua được thịt ngày hôm qua, thịt heo bình thường ở quầy hàng khác bọn họ cũng ăn nhiều rồi, hương vị cũng chỉ như vậy, nào có ngon như thịt heo quê nhà này. Cho nên nói cái gì cũng không muốn.



Từ Minh Phong cũng thật sự khó xử, lúc trước đều nói tốt mỗi ngày một con heo, vốn nghĩ mỗi ngày có thể bán hết một con heo đã tốt rồi, bán không hết cũng không tổn thất quá nhiều, đâu nghĩ đến hiện tại thế nhưng cung không đủ cầu.

Cuối cùng vẫn là Vương Chi luyến tiếc tiền tài tới cửa, đồng ý buổi chiều sẽ bán thêm một con nữa, lúc này mới khuyên được nhóm khách hàng này.

Dọn dẹp xong, Vương Chi không có về mặt, trực tiếp để Từ Minh Phong lái xe về thôn.

Buổi sáng, Từ Minh Châu dẫn bà nội đi bệnh viện trấn trên khám bệnh, cũng không có vấn đề lớn, có thể là do thời tiết khô ráo nên bị nóng trong, lấy ít thuốc liền trở về.

Tuy rằng không làm gì, nhưng thời gian trôi cũng nhanh, trở về cũng đã 10 giờ, mới vừa nấu xong cơm, thế nhưng nhìn thấy vợ chồng anh trai ở thành phố về.

“Anh, chị, sao hai người lại về giờ này?” Từ Minh Châu bưng một đĩa thức ăn ra liền thấy hai người đang ngồi trong phòng khách nói chuyệnvới ông bà.

“Châu Châu, tới tới, để chị giúp.” Vương Chi tiến lên tiếp nhận đĩa đồ ăn trong tay Từ Minh Châu, lại bị tránh thoát.

“Không có việc gì, chị cứ ngồi đi, em làm là được, lúc trước mỗi lần tới anh chị đều bận trước bận sau, hôm nay liền ở lại nếm thử tay nghề của em.”

Nghe Từ Minh Châu nói như vậy, hơn nữa trong lòng Vương Chi có việc, cũng không cướp việc nữa.

Bà nội Từ đi qua lôi kéo Vương Chi ngồi xuống, cười ha hả nói: “Châu Châu nói rất đúng, cháu cứ ngồi đi, có chuyện gì cứ để Minh Phong đi làm.”

“Đúng vậy, cháu dâu, để tên nhóc thúi Minh Phong làm đi.” Ông nội Từ phụ họa nói.

“Được rồi, cảm ơn ông bà ạ.” Vương Chi cười đáp ứng, lúc trước nhà mẹ để không đồng ý cô gả cho Từ Minh Phong, khi đó cô cũng có chút do dự, rốt cuộc cô có thể tiếp thu hoàn cảnh này hay không. Bất quá sau khi được cảm nhận của không khí Từ gia, cô liền không do dự trực tiếp quyết định.

Hiện tại cô lại thấy may mắn, may mắn chính mình kiên trì, mới có thể gả vào một nhàtốt như vậy.

Từ gia đều không có thói quen ăn thức ăn thừa, bởi vậy mỗi bữa cơm đều nấu một lượng vừa đủ, hiện tại trong nhà có thêm hai người, tự nhiên không đủ. Từ Minh Châu chỉ có thể nhanh tay làm thêm món.